Ánh mắt Đỗ Long hơi nhíu lại, hắn cười ha hả nói:
- Thế nào? Các người còn muốn giết người diệt khẩu? Cứ việc tới thử xem sao!
Từ Hải Đào cảm thấy tay Đỗ Long truyền đến một lực lớn siết y sắp không thở nổi, Từ Hải Đào vội nói:
- Dừng tay… Các anh chớ làm loạn, cảnh sát Đỗ… Làm sao anh biết chúng tôi lặng lẽ mang thứ đó chôn? Chúng tôi rõ ràng rất cẩn thận rồi…
Đỗ Long đắc ý cười nói:
- Tôi thần cơ diệu toán đã sớm biết mấy thằng nhóc các cậu muốn làm gì, có những việc không cần phải tận mắt thấy… Cậu bé, theo tôi thấy các cậu còn rất non, thành thật một chút cho tôi đưa tôi đi đào thứ đó ra!
Đỗ Long áp Từ Hải Đào ủ rũ và đám người Dương Tài Dũng đi vào rừng cây, đào hung khí bọn họ vừa mới chôn xuống không lâu lên, giống như Đỗ Long đã đoán trước, trên mấy cái cuốc, lưỡi hái đó dính không ít máu, mấy người trọng thương của thôn Đán Đán đoán chừng do mấy thứ này đả thương.
Vừa mới bị Chung Lâm Hoa dạy dỗ một trận, Từ Cần Phát vội trở về sắp xếp thôn dân rút lui, đột nhiên gặp con mình và vài người trong thôn bị Đỗ Long mang đi, ông ta giật mình kinh hãi vội vàng hỏi:
- Cảnh sát Đỗ, chuyện gì thế này? Sao anh còng con tôi lại?
Đỗ Long nói:
- Con của ông cầm đầu giấu hung khí hơn nữa còn không thật thà khai báo, tôi đành đưa bọn họ về tra khảo thôi.
Từ Cần Phát hiểu ra ông ta kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530711/chuong-645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.