Lời nói của Đỗ Long mang một chút ý trêu ghẹo, nhưng Tống Tư Nhạn lại không hề tức giận, cô cười rất tự nhiên nói:
- Cảnh sát Đỗ dường như có chút ác ý với tôi. Song cũng khó trách được, những người lần đầu tới đây đều sẽ như vậy, lo lắng bí mật của bản thân sẽ bị tôi biết, vì thế ngụy trang bản thân lại, giống như một con nhím vậy…
Đỗ Long cười nói:
- Ví dụ so sánh này rất hình tượng. Ban đầu quả thật trong lòng tôi có chút mâu thuẫn, song nếu như cục trưởng nói sớm ở đây có chuyên gia tư vấn tâm lý xinh đẹp như này thì tôi sẽ không cần đắn đo suy nghĩ lâu như vậy. Trở về tôi sẽ quảng cáo với mọi người một chút, đảm bảo chỗ này sẽ đông như trẩy hội. Sau này cảnh sát của thành phố Thụy Bảo chúng tôi sẽ không cần lo lắng đến vấn đề tâm lý nữa.
Tống Tư Nhạn khẽ mỉm cười nói:
- Cảnh sát Đỗ thật hài hước. Trên thực tế là tôi lo lắng cảnh sát Đỗ đợi lâu sẽ không kiên nhẫn được nên mới đích thân chào hỏi một chút, chứ bình thường tôi không chào hỏi với khách đâu.
Đỗ Long vuốt lông mày nói:
- Vậy không phải là tôi đây vô cùng vinh hạnh rồi. Cô Tống, đây là lần đầu tôi tới chỗ như thế này, chúng ta bắt đầu thế nào đây?
Hai chân Tống Tư Nhạn đặt ở đối diện với hắn, cơ thể hơi nghiêng nghiêng, hai tay đỡ lên đầu gối, mỉm cười nói:
- Chúng ta đã bắt đầu rồi đó, tư vấn tâm lý không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530695/chuong-629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.