Lý Thụy Trân nghiêm nghị nói:
- Tổ trưởng Tiết, hai ngày trước cảnh sát Đỗ đã giải cứu tôi từ trong tay bọn cướp, tôi ở nhà nghỉ ngơi ít hôm, hôm nay cơ thể đã đỡ hơn nhiều nên đặc biệt tới đây trao cờ thưởng thì sai ở chỗ nào? Anh dựa vào cái gì nói tôi bày trò? Tôi chính là Ủy viên Hội nghị hiệp thương chính trị thành phố Thụy Bảo, tôi tất phải bày trò như vậy sao?
Tiết Lập Hoa không đếm xỉa tới, y rút tấm ảnh chụp Đỗ Long đánh người ra, lớn tiếng nói:
- Cô chính là bày trò thay cậu ta! Mọi người xem, Đỗ Long đánh người đều là sự thật! Tôi đang phục tùng chỉ thị của lãnh đạo Ủy ban Kỷ luật tỉnh, đến xử lý con sâu làm rầu nồi canh này!
- Một tấm hình có thể nói lên vấn đề sao?
Đỗ Long quay người nói với Lý Tùng Lâm:
- Cục trưởng Lý, ông còn nhớ chuyện ngày hôm ấy ông đích thân lái xe chở tôi tới xã Mãnh Tú nhận chức không?
Lý Tùng Lâm gật đầu nói:
- Đương nhiên là nhớ, sao vậy?
Đỗ Long chỉ vào tấm ảnh chụp nói:
- Hôm đó có người tấn công vào chính quyền xã, bấy giờ ông cũng ở hiện trường, ông nhất định vẫn còn ấn tượng. Mấy bức ảnh này chứng minh tôi đánh người, chính là những kẻ lòng dạ khó lường đã chụp lại. May mắn thay tôi cũng có chứng cứ chứng minh tôi trong sạch, nếu không hôm nay có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được tội!
Lý Tùng Lâm nói:
- Ừm, tôi nhớ là có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530693/chuong-627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.