Lý Tùng Lâm không nói gì, Đỗ Long tiếp tục:
- Có một số chuyện không phải là không làm được, nhưng nhiều người chính vì quá băn khoăn, tôi có một nhược điểm lớn, đó là nghĩ là làm. Chỉ cần có hy vọng thành công tôi có thể chờ đợi, thậm chí nguyện mạo hiểm hoặc trả một cái giá nhất định. Nên tôi có nhiều cơ hội hơn người khác, nhiều hy vọng thành công hơn, chuyện hôm nay có hơi mạo hiểm nhưng giờ nhìn lại, chút mạo hiểm này rõ ràng rất đáng…
Lý Tùng Lâm thầm nghĩ tên tiểu tử ngươi dám mạo hiểm còn không phải là ỷ có sự ủng hộ của Bí thư đảng ủy công anh tỉnh, Giám đốc sở công an sao? Có quan hệ thân thiết với quân đội, nếu đổi lại là người khác chắc chắn đã không làm được rồi.
Lý Tùng Lâm thở dài nói:
- Cậu thắng rồi, quân đội còn ở xã Mãnh Tú mấy ngày ?
Đỗ Long cười nói:
- Hình như phải ở đây huấn luyện nửa tháng, sau đó tiến hành diễn tập thực chiến một lần, đại khái khoảng hai mươi ngày.
Lý Tùng Lâm gật gật đầu nói:
- Tiếp theo có phải cậu muốn nhân đó giải quyết nốt mấy vấn đề tập kết vũ khí trong thôn không ?
Đỗ Long cười nói:
- Đúng, nhưng mà không thể tùy tiện, gà đã giết rồi, khỉ cũng dọa rồi, tiếp theo đây tôi định vừa đấm vừa xoa. Tình hình mấy thôn đó tốt hơn thôn Sa Câu một chút, thời gian trước bọn họ đã nộp lên không ít súng ống, nên tôi định dựa vào sự khác biệt của họ mà đối đãi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530614/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.