- Con tôi bị người ta giết…
Khấu Thành Địch nghẹn ngào nói:
- Chính là tên khốn Thái Trung Vĩ đó, gã đã hại chết con trai tôi…
Đỗ Long nhân cơ hội đó hỏi:
- Anh nghi ngờ Thái Trung Vĩ giết con trai anh, vậy tôi hỏi anh, anh có chứng cứ gì không? Chỉ cần anh có chứng cứ, tôi lập tức có thể bắt gã lại.
Khấu Thành Địch nói:
-Nếu có chứng cứ tôi đã ném thuốc nổ vào nhà gã, giết chết cả nhà gã từ lâu rồi.
Đỗ Long nói:
- Được, vậy chúng ta lại nói đến chuyện đôi mắt của mẹ anh, có người nói mắt mẹ anh do anh làm mù. Tôi nghĩ phận làm con, anh không thể gây ra nghiệp chướng như thế này được?
Khấu Thành Địch trầm mặc, một lát sau anh ta mới nói:
- Mắt mẹ tôi… là tôi làm mù… Bà cướp súng của tôi, kết quả là súng cướp cò…
Đỗ Long ồ một tiếng, nói:
- Ra là như vậy, vậy anh có thể nói với tôi được không ? Tại sao bà lại muốn cướp súng của anh?
Khấu Thành Địch nức nở:
- Bà..bà muốn cướp súng của tôi là vì… vì tôi muốn đánh chết vợ tôi…
Đỗ Long nhìn qua tấm ván cửa thấy Khấu Thành Địch ôm mặt lau nước mắt, hắn than thở nhẹ:
- Một ngày vợ chồng, nên tình trăm năm, sao anh phải khổ như thế ?
Khấu Thành Địch ngầng đầu quát:
- Vợ chồng? Nếu cô ta nhớ tới tình nghĩa vợ chồng thì sao có thể nhân lúc tôi không có ở nhà mà đi ngoại tình với người đàn ông khác.
Giữa đêm khuya Khấu Thành Địch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530612/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.