Chương trước
Chương sau
Đường Lệ Phượng than nhẹ một tiếng, vẻ mặt nghiêm lại, Đỗ Long nói:
- Bí thư Đường, cô đi lâu như vậy, chắc chắn có không ít việc chất đống lại rồi. Cô thật sự không định để tôi giúp cô massage toàn thân sao? Rất dễ chịu đấy, đảm bảo mệt nhọc sẽ tiêu tan, hơn nữa chút bệnh còn lưu lại cũng có thể không trị mà khỏi.
Đường Lệ Phượng nhắm mắt lại hỏi:
- Cậu định massage toàn thân cho tôi qua quần áo à?
Đỗ Long cười ha hả, đáp:
- Vậy thì mệt chết tôi mất, Bí thư Đường cứ ảo tưởng tôi là nữ nhân viên massage nhé.
Đường Lệ Phượng nói:
- Đợi tới lúc tôi xem cậu là con gái rồi hẵng hay.
Lúc nói câu này giọng của Đường Lệ Phượng nghe có vẻ hơi giận, Đỗ Long biết điều đã ngậm miệng lại, trong lòng tự nhủ:
- Hừ, giỏi lắm à? Về tới thành phố Thụy Bảo xem tôi làm sao để trị cô! Tới lúc đó không đơn giản như là cởi bộ đồ ngủ đâu.
Đỗ Long ảo tưởng như đang phi nước đại trên cơ thể con ngựa hoang chưa thuần phục Đường Lệ Phượng này. Bảo bối của hắn đã từ từ ngẩng đầu lên...
Đường Lệ Phượng kiên trì không muốn ngủ tiếp. Nhưng mà ý chí của cô không ngăn được trầm luân của cơ thể. Với bàn tay massage tuyệt vời của Đỗ Long, Đường Lệ Phượng lại ngủ thiếp đi. Bộ dạng ngủ của cô thật đẹp và điềm tĩnh, Đỗ Long thật sự có chút khao khát khó cưỡng, hai tay của hắn dọc theo bụng của Đường Lệ Phượng sờ hướng lên, cuối cùng thì dừng tại bộ ngực nặng trình trịch của Đường Lệ Phượng.
Khi hắn massage xuống dưới, hơi thở của Đường Lệ Phượng nặng dần. Từ chiếc miệng nhỏ nhắn vô thức phát ra tiếng hừ mê người. Đỗ Long nhẹ nhàng hôn lên đôi môi nhỏ của Đường Lệ Phượng một cái, sau đó tuột chiếc quần ngủ của cô xuống, sau đó.....
Đỗ Long phát hiện Đường Lệ Phưỡng vẫn còn đang dùng băng vệ sinh. Cái này có chút hơi khó chịu, Đỗ Long lực bất tòng tâm, lại thầm có chút may mắn. Đường Lệ Phượng ngoài việc cao ngạo ra, thật ra là một cô gái đáng thương, sở dĩ kinh nguyệt của cô đột nhiên không đều, đau bụng kinh, chính là vì tháng trước đã bị bố trí tấn công. Mình đã hại cô ấy một lần rồi, làm sao có thể thừa dịp cô ấy ngủ say lại làm việc giống như vậy nữa chứ?
Lúc Đỗ Long đang rối rắm, cơ thể Đường Lệ Phượng đột nhiên căng cứng, hai tay cô múa loạn xạ, khóc lóc kêu lên:
- Không muốn........tôi không muốn.....Á....
Động tác của Đường Lệ Phượng và còn tiếng khóc của cô giống như một chậu nước lạnh đổ từ trên đầu của Đỗ Long xuống. Đỗ Long rốt cuộc cũng tỉnh táo lại. Hắn dường như đã đánh giá thấp việc chính mình sẽ làm Đường Lệ Phượng tổn thương. Nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của Đường Lệ Phượng khi gặp ác mộng. Đỗ Long thật sự rất hối hận. Giống như hắn phát hiện ra vừa mới phá đời con gái của Đường Lệ Phượng, hắn lập tức liền dừng tay, đồng thời nghĩ phương pháp ổn thỏa để làm tiêu tan đi sự đau khổ trong thể xác cũng như tinh thần của cô. Nhưng hắn lại lựa chọn sau khi cô tỉnh lại sẽ dùng thủ đoạn mạnh mẽ với cô.
Đỗ Long quỳ gối bên cạnh Đường Lệ Phượng. Áy náy xoa ấn huyệt Thái Dương của cô. Ngón cái thỉnh thoảng lướt qua đôi mày lá liễu, hoặc vuốt ve vành tai của cô.
- Không sao ......Không sao....mọi thứ đều ổn cả thôi.....
Đỗ Long nói.
Đường Lệ Phượng dần dần an tĩnh lại. Nhưng trên mặt ngấn lệ, làm người ta thấy thương xót....
Sau khi trải qua việc này, Đỗ Long rốt cuộc cũng thu lại lòng lang dạ sói, nghiêm túc massage cho Đường Lệ Phượng, hơn nữa còn chú trọng massage tứ chi, thắt lưng và gáy, hắn muốn để Đường Lệ Phượng được ngon giấc. Hơn nữa để cơ thể cô có thể chịu được áp lực công việc. Vốn dĩ Đỗ Long tính để cho cô về vài ngày sau đó không chịu được phải đến cầu cứu hắn, kế hoạch này, bây giờ đã bỏ đi rồi.
Từ chỗ Đường Lệ Phượng đi ra, Đỗ Long vội vã hướng về đường nhà Lâm Nhã Hân gọi điện thoại cho Bạch Nhạc Tiên:
- Sáng sớm mai anh phải về châu Đức Hồng rồi....
Bạch Nhạc Tiên không hy vọng Đỗ Long đi, nhưng cô ta biết mình không có cách nào để thay đổi bất cứ chuyện gì, cô ta chỉ có thể chúc Đỗ Long thuận buồm xuôi gió.
Bước chân của Đỗ Long không ai có thể ngăn cản, cho dù Đường Lệ Phượng cũng không thể, cho nên sáng sớm hôm sau, cô đành bất đắc dĩ lên xe của Đỗ Long, còi xe cảnh sát hú lên rồi rời khỏi thành phố Ngọc Minh, hướng về Châu phía Đức Hồng mà phi như bay.
Theo như quy định thì còi cảnh sát không được tùy tiện sử dụng, tuy nhiên Đỗ Long không thèm để ý tới cái quy định này, xưa nay vẫn thế khi hắn đi trên đường đều kéo còi cảnh sát để vượt xe khác trên suốt chặng đường.
Tuy là nói vậy, lái xe lại không phải là Đỗ Long. Đỗ Long mua hai tờ nhật báo Ngọc Minh, đang ngồi ở ghế lái phụ coi có vẻ có hứng có vị, xe cảnh sát chạy như bay trên đường cao tốc, lốp xe to và đã chữa lại giảm sóc khiến cho xe cảnh sát hết sức vững vàng, đọc báo không vấn đề gì.
Đỗ Long muốn xem tin tức bêu xấu Phó chủ tịch Hoàng say khướt. Đáng tiếc là trên báo chẳng có gì, thậm chí trên internet cũng không tìm thấy bất cứ tin tức nào liên quan. Bởi vì sự việc này phát sinh tại phòng số tám khu VIP trong casino Hạo Thiên nơi mà có rất ít người ngoài. Lúc ấy trong gian phòng không phú thì quý, mặc kệ trong lòng bọn họ nghĩ gì, loại việc này đều không dễ dàng để lộ ra ngoài, mà sau khi sự việc xảy ra nhân viên phục vụ cao cấp ở casino Hạo Thiên cũng đã bị bịt miệng bằng cách thưởng tiền và cảnh cáo, chẳng có ai muốn mất công việc hậu hĩnh này, vậy nên một chút tin tức cũng không hề truyền ra ngoài.
Ngay cả việc Đỗ Long đánh bảo an ở ngoài bãi đỗ xe của casino Hạo Thiên cũng không bị đăng báo, việc này ảnh hưởng không tốt tới casino. Thiệu Na tuyệt nhiên sẽ không cho nó bị đăng lên báo. Nhưng thật ra nếu trên mạng có vài tin tức lặt vặt, thì cũng chẳng gây ra phản ứng là bao, kẻ đánh người là ai cũng chẳng có ai thèm truy cứu, việc này cứ vậy mà trôi qua thôi..
Nhưng có một tin tức khác đã chiếm trang đầu của nhật báo hôm nay và hơn nửa trang báo, việc này cũng có liên quan tới Đỗ Long, đó chính là sự kiện tông đuôi xe liên hoàn trên đường vành đai thành phố.
Được biết nảy sinh sự kiện tông đuôi xe liên hoàn có chín chiếc xe va chạm, tổng cộng có hơn mười người bị thương, trong đó có một chiếc Toyota SUV bị lật nghiêng, tổn hại nghiêm trọng, hai người trên xe bị thương nặng, hai người bị thương nhẹ. May mắn thay lúc đó trên đường xe đông nghịt, tốc độ các xe chạy không nhanh, nếu không hậu quả khôn lường.
Tin tức trên báo chí đều đã trải qua vô số lần thêu dệt, vậy nên mấy cái tin tức này xem ra chẳng đủ vị. Ngoài ra còn có một ô vuông nói về chuyện có một chiếc taxi bị cướp sau đó tài xế ly kỳ thoát thân, so với vụ tông xe liên hoàn mà nói, việc này chẳng có bao nhiêu người chú ý rồi.
Trên internet, các tin tức liên quan cũng không ít, thậm chí còn có người bày tỏ đã từng nghe thấy tiếng nổ mạnh trước khi vụ tông xe liên hoàn xảy ra, hoặc cũng có người nói xảy ra vụ tông xe liên hoàn cũng là do chiếc Toyota SUV cố tình vượt xe mà ra. Vấn đề cụ thể đương nhiên là chẳng có ai biết được.
Hiếu kỳ là bản tính của con người, huống hồ việc này là do chính mình tạo thành, Đỗ Long rất muốn biết thêm nhiều tin tức nữa, giống như rất nhiều tội phạm sau khi làm chuyện xấu sẽ trở về hiện trường hoặc là đi khắp nơi hỏi thăm về tiến triển của vụ án.
Thật không dễ gì Đỗ Long mới đưa ánh mắt ra khỏi tin tức, hắn quay đầu nói với Đường Lệ Phượng:
- Bí thư Đường, cô có cần nghỉ ngơi một lát không? Ở phía sau cô hoàn toàn có thể nằm xuống nghỉ ngơi, ngủ một giấc liền đến Đại Lý ngay.
Đường Lệ Phượng nhắm mắt lại lắc lắc đầu nói:
- Tôi không mệt, tôi đang suy nghĩ mấy thứ, cậu đừng có ồn.........
Khi Đỗ Long đang tìm cách đùa khiến Đường Lệ Phượng vui, Cục công an thành phố Ngọc Minh và Cục An Ninh Quốc Gia đều đang rất bận rộn, vụ tông xe liên hoàn ngày hôm qua đang phải điều tra nghiêm mật. Người trên hai chiếc xe SUV màu đen cùng với vị tài xế taxi bị bắt cóc ly kỳ và cũng được cứu một cách ly kỳ đều bị không chế để điều tra nghiêm mật.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.