Lâm Nhã Hân vẫn đang ở thành phố Thụy Bảo không rời khỏi ngay, sau khi nghe Đỗ Long nhắc nhở, cô ấy nói:
- Hai ngày trước em có nghe được tin đồn, nhưng hoàn toàn không để ý đến, bọn họ tìm được em là chuyện rất dễ, thật không ngờ chuyện lại làm lớn như thế. Chuyện này đâu cần phải mở cuộc họp báo để giải thích, cược thạch không phải là nguyện thua cuộc sao? Bọn họ dựa vào cái gì mà cược thua rồi còn trách chúng ta chứ?
Đỗ Long thở dài nói:
- Nhã Hân à, lòng người hiểm ác, em giúp thằng cháu trai bụi mấy đời đó, nó lại không cảm kích, nó đưa hận thù lên người chúng ta rồi. Anh đề nghị em hay là mở cuộc họp báo, tiện để tuyên truyền về tập đoàn Long Hân một chút, ngoài ra, em hãy nhanh chóng liên hệ với Tô Linh Vân, với sự thông minh của cô ấy, hẳn sẽ rất nhanh có thể phát hiện ra rốt cuộc là ai đã giở trò.
Lâm Nhã Hân do dự nói:
- Nhưng mà.... nếu cô ấy phát hiện chúng ta gài bẫy Triệu Ngọc Hoa thì làm thế nào?
Đỗ Long cưòi nói:
- Yên tâm, cô ấy sẽ không nghi ngờ chúng ta, đây gọi là vào trước là chủ, chúng ta đâu có cái gì để vô duyên vô cơ hãm hại kẻ bất lực Triệu Hoa đó chứ? Nếu là anh chắc chắn cũng sẽ không tin?
Lâm Nhã Hân cười nói:
- Điều này cũng đúng, Tô Linh Vân dù thông minh đến mấy cũng không nghĩ ra căn nguyên của chuyện này là vì có người đố kỵ... được rồi, em về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530530/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.