- Thả người là không thể nào!
Đỗ Long quả quyết cự tuyệt nói:
- Tôi không có quyền lực lớn như vậy, thứ anh muốn đã là tôi, thì không cần phải làm thương hại đến Tần Tuấn, tôi lập tức lái xe tới đó.
- Ghi nhớ nhất định phải đi một mình, chỉ cần chúng tao cảm thấy không phải, Tần Tuấn nhất định phải chết!
Sơn Tinh nói:
- Lập tức xuất phát, nếu tám giờ sáng ngày mai mà còn không xuất hiện, thì hãy đợi mà nhặt xác của Tần Tuấn!
Nói xong Sơn Tinh liền cúp điện thoại, Đỗ Long bỏ điện thoại xuống, nói với Thẩm Băng Thanh :
- Tần Tuấn bị Sơn Tinh bắt cóc rồi, thứ bọn chúng muốn là tôi, tôi đi đổi Tần Tuấn về, đồn công an tạm thời do cậu quản lý.
Thẩm Băng Thanh nói:
- Không được, cậu không thể đi được, cậu đi khác nào chui đầu vào rọ, chẳng những không cứu được Tần Tuấn, mà tới cậu cũng sẽ bị mắc vào. Bây giờ không phải lúc khoe tài anh hùng.
Đỗ Long nói:
- Cậu còn không tin tôi sao? Nếu tôi không nhanh chóng xuất phát, chỉ sợ tôi vẫn chưa kịp tới thì Tần Tuấn đã gặp nguy hiểm rồi, Sơn Tinh ở xã Mãnh Tú chắc chắn là có tai mắt, Băng Thanh, cậu nghe tôi nói......
Đỗ Long nói nhỏ vào bên tai của Thẩm Băng Thanh, Thẩm Băng Thanh cau mày nói:
- Cái này.... vẫn rất nguy hiểm, chúng ta không biết Tần Tuấn bị nhốt ở đâu, cho dù có bắt được tai mắt ngầm của Sơn Tinh ở xã Mãnh Tú, cũng vẫn là chẳng giúp được gì.
Đỗ Long nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530520/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.