Hai quyền cùng dính vào với nhau, chỉ nghe thấy một tiếng “Bốp” vang lên, người đó theo sau hét lên một tiếng thảm thiết, ôm nắm tay lảo đảo rút lui, sau đó bị mất thăng bằng trượt chân rồi.
Đặng Xương Hữu thấy thế không khỏi kinh ngạc, nhưng thấy Đỗ Long sau khi đánh ngã đồng bọn của gã thì lại lao về phía gã. Đặng Xương Hữu xoay người về phía đống lửa, nhặt lấy một cây gỗ đang cháy quét một vệt về phía Đỗ Long. Đỗ Long bay lên đá vào cây gỗ một cái, Đặng Xương Hữu chỉ cảm thấy miệng bị một chấn động rất mạnh, cây gỗ bị Đỗ Long đá rơi xuống vô số đốm lửa văng ra, đồng thời bay lên cao, vẽ ra một trận hỏa tuyến, đã rơi về nơi xa.
Chỉ có tự mình lĩnh hội mới có thể khắc sâu được sức mạnh của Đỗ Long, Đặng Xương Hữu quá sợ hãi, bởi vì Đỗ Long đã vọt tới trước mặt y, nắm tay như cái bát lớn giơ lên, hung hăng đấm vào mặt y.
- Ra tay nể tình!
Tiếng của lão Lâm truyền đến, tuy nhiên dường như hơi chậm một chút. Chỉ thấy Đỗ Long hung hăng nắm tay đấm vào mặt Đặng Xương Hữu, Đặng Xương Hữu giống như đầu một cây gỗ ngã xuống về phía sau, lúc này Hùng Kiến Minh và Thẩm Băng Thanh mới từ trong lều vải chạy ra, cuộc chiến cũng đã kết thúc.
Lão Lâm từ trong bóng tối đi ra, ông nói:
- Đồn trưởng Đỗ quả nhiên cao minh, mấy tiểu tử các ngươi không biết trời cao đất giày là gì. Trước đó tao đã cảnh cáo chúng mày rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530444/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.