Thẩm Băng Thanh căng thẳng hỏi Đỗ Long:
-Vậy Đỗ Long làm thế nào đây?
Hùng Kiến Minh nói:
-Cậu ấy trèo lên lưng núi sẽ không có dòng lũ, chỉ cần động tác nhanh nhẹn thì có thể chạy tới nấp trong khe núi trước khi mưa bão. Tự bảo vệ mình thì không có chuyện gì đâu, sau cơn bão cậu ấy tự có thể xuống được.
Thẩm Băng Thanh nói:
-Không được, tôi phải leo lên cứu cậu ấy. Chị Hân có thể cùng đi với anh Hùng tìm chỗ tránh dòng lũ. Tôi nhất định sẽ bình yên vô sự mang Đỗ Long quay về.
Gió càng thêm dữ dội, nghe không rõ tiếng nói của nhau nữa. Hùng Kiến Minh hét lớn:
-Không kịp nữa rồi. Cậu mà leo lên núi thì dòng lũ sẽ đổ từ trên đỉnh xuống, không những không cứu được người mà cậu cũng bị lũ cuốn đi. Nghe tôi không sai đâu, mau đi thôi. Trước lúc lũ kéo đến chúng ta tìm chỗ trú mưa đã, nếu không sẽ bị cóng chết đấy.
Thẩm Băng Thanh hét lớn:
-Vậy thì Đỗ Long chẳng phải là càng lạnh hơn sao?
Lâm Nhã Hân vẫn luôn cầm ống nhòm nhìn về phía Đỗ Long, đột nhiên kêu lên:
-Long cũng phát hiện mưa lũ sắp đến nên bảo chúng ta mau chóng tìm chỗ trú mưa. Hai ngươi đừng cãi nhau nữa. Băng Thanh mau cầm đồ rồi chúng ta phải đi nhanh thôi.
Thẩm Băng Thanh cầm ống nhòm nhìn về phía Đỗ Long, thì thấy sau khi ra dấu tay thì tiếp tục trèo lên. Động tác của Đỗ Long nhanh nhẹn linh hoạt, theo tốc độ này thì trước khi cơn bão đến có thể trốn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530440/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.