Trong viên đá màu trắng ngà đang lăn lóc lộ ra một chút màu lục, khiến cho Đỗ Long trong lòng chợt động. Hắn dừng chân nhìn kỹ về phía đó, chỉ thấy viên đá kia quả thật có chút khác thường. Sau khi đi sâu vào đường vân thô ráp của viên đá, một luồng cảm giác mịn nhẵn rất nhiều đột nhiên xuất hiện.
Trong viên đá cuội màu trắng ngà kia thật sự có Phỉ Thúy, chẳng qua màu xanh kia rất đậm, tạp chất, vết rạn rất nhiều. Về cơ bản không có giá trị gia công, trừ phi có người cầm đi gia công một chút, làm hàng mỹ nghệ bán cho du khách bên ngoài không biết hàng.
- Lão Tông, anh còn có kẹo không? Đưa tôi mấy viên.
Đỗ Long quay đầu nói với Tông Lập Phong.
Tông Lập Phong từ trong túi móc ra một vốc kẹo, lúc đưa cho Đỗ Long cười nói:
- Cậu cũng muốn dỗ dành trẻ con à?
Đỗ Long gật gật đầu, cầm kẹo tới trước mặt những đứa trẻ kia, nói với chúng:
- Các bạn nhỏ? Anh dùng một viên kẹo đổi lấy một viên đá của các em được chứ? Anh muốn mấy viên đá màu trắng này.
- Được ạ!
Đá chỗ nào không có? Những đứa trẻ kia chen lấn cầm những viên đá vụn dưới đất lên đổi lấy kẹo với Đỗ Long.
Đỗ Long cầm mấy viên đá kia quay lại, đưa cho Tông Lập Phong, Ngô Thăng Hạo, Thẩm Băng Thanh mỗi người phát một viên. Hắn hỏi:
- Lão Tông, các anh biết viên đá này là từ đâu ra không?
- Cậu thật đúng là mê muội rồi...
Tông Lập Phong cầm viên đá lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530426/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.