Đỗ Long nói:
- Lão Tông cậu cứ thích đùa Băng Thanh, cẩn thận không bị cô bécô bé Đao để ý tới, không biết chừng sau này làm đồ ăn lại đặc biệt cho thêm cái gì vào đó.
Tông Lập Phong cười nói:
- Nước bọt của cô ấy mình không sợ, nếu là thứ khác thì coi như xong...
Tông Lập Phong vẫn thích đùa Thẩm Băng Thanh. Một lát sau khi Đao Nguyệt Nga bưng một đĩa thức ăn đầy ắp lên, Thẩn Băng Thanh bỗng nhiên mỉm cười với cô, Đao Nguyệt Nga bỗng giật mình, khuôn mặt trắng như trứng gà bóc bỗng nhiên đỏ ửng lên.
Thẩm Băng Thanh nói:
- cô béCô bé Đao, lão Tông nói thức ăn cô nấu hơi nhạt, lần sau cậu ấy đến đây một mình cô cho thêm ít tương ớt vào nhé.
Đao Nguyệt Nga vui vẻ nói:
- Vâng được...
Tông Lập Phong vội xua tay nói:
- cô béCô bé Đao, cậu Thẩm nói đùa em đấy, anh không ăn được cay, em đừng hại anh!
Đao Nguyệt Nga không hiểu gì nhìn Thẩm Băng Thanh, Thẩm Băng Thanh lại nhìn cô cười nói:
- Lão Tông hay nói đùa vì thế anh mới đùa cậu ấy một câu, em đừng tưởng thật, cậu ấy không ăn được cay đâu.
Đao Nguyệt Nga giật mình, cô trừng mắt nhìn Tông Lập Phong nói:
- Vâng, chú Tông, sau này em sẽ cho chú thêm chút ớt.
cô béCô bé Đao quay người đi, Tông Lập Phong cười nhăn nhó:
- Tiểu Thẩm, cậu hại mình thê thảm rồi, ở xã Mãnh Tú chỉ có quán này làm đồ ăn ngon.
Đỗ Long cười nói:
- Ai bảo cậu cứ đùa người ta? Thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530421/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.