Đỗ Long cười lạnh nói:
- Mua về rồi hằng ngày giam trong nhà, còn liên tục chịu sự hành hạ, đây là vợ hay là nô lệ vậy? Xã hội hiện nay là xã hội pháp trị, anh cần phải chịu trách nhiệm về hành vi của mình!
- Anh dựa vào cái gì!
Ngụy Khắc Hùng la ầm lên:
- Cô ấy là vợ đường đường chính chính của tôi! Tôi có giấy chứng nhận kết hôn!
Đỗ Long liếc mắt nhìn Tông Lập Phong một cái, nói:
- Có giấy chứng nhận kết hôn thì sao? Còn chưa biết giấy chứng nhận kết hôn của anh có hợp pháp hay không nữa kìa. Cho dù là hợp pháp, chỉ cần cô ấy không muốn đi theo anh thì anh cũng không thể cưỡng ép cô ấy quay về. Cô ấy là con người, có quyền lợi bản thân, có sự tôn nghiêm của mình. Nếu đổi lại anh bị bắt đi làm trai bao, hằng ngày bị người ta hành hạ dã man, vậy anh sẽ nghĩ thế nào?
Ngụy Khắc Hùng đỏ mặt tía tai, nhìn Tông Lập Phong nói:
- Đồn trưởng Tông…
- Tôi mới là đồn trưởng, anh ta chỉ là phó thôi! Hơn nữa, còn chưa rõ anh ta có thể làm được mấy ngày!
Đỗ Long lạnh nhạt cười nói:
- Băng Thanh, chúng ta nên quay trở về thành phố Thụy Bảo thôi. Cậu hỏi cô ấy có bằng lòng đi cùng chúng ta không, hay là vẫn muốn đi cùng cái tên gọi là chồng kia, bảo cô ấy nói to cho mọi người cùng biết.
Một lát sau cô gái kia khóc to nói:
- Tôi muốn về nhà, anh ta không phải là chồng tôi, anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530399/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.