Tết nhất đối với người lớn thực ra chỉ là hình thức, không ngừng chạy đi chúc tết, ai cũng mệt mỏi rã rời. Tuy nhiên cũng có những trường hợp ngoại lệ, nhà Đỗ Long không phải gốc ở thành phố Ngọc Minh, bởi vậy chẳng có người thân thích nào cả. Đỗ Long từ bé cũng không nhớ bố mẹ hắn đã từng đưa hắn đến nhà người thân nào, bởi vậy vào dịp tết hắn thường rất nhàn. Năm nay cũng không phải ngoại lệ.
Đợi mãi mới đến mùng ba Tết, Đỗ Long đến chúc Tết nhà Hạ Hồng Quân, sau đó gọi thêm Thẩm Băng Thanh ra, đây là lần đầu tiên ba người rảnh rỗi ngồi với nhau kể từ sau vụ án bắt cóc. Nói chuyện mãi rồi lại nói về vụ án bắt cóc trước đó.
- Đây là bí mật của tôi, chỉ nói cho các anh biết thôi... Bạn của tôi làm ở Bộ an ninh quốc gia.
Đỗ Long ra vẻ thần bí nói.
Thẩm Băng Thanh quả nhiên tin lời hắn ngay, nhưng Hạ Hồng Quân thì không dễ lừa như vậy. Nhưng may mà Hạ Hồng Quân cũng chẳng muốn biết sâu hơn, bởi vậy chủ đề này nhanh chóng bị bỏ qua.
- Tôi đang rất đau đầu.
Đỗ Long ra vẻ khổ sở:
- Bạn gái của tôi dường như đã đổi ý rồi, nhưng mà... bây giờ tôi lại...
- Cho anh chết!
Thẩm Băng Thanh không hề nể nang Đỗ Long chút nào, còn Hạ Hồng Quân chỉ nhún nhún vai, ra ý chẳng thể giúp gì được. Đỗ Long gượng cười, nói:
- Trước đây chẳng có cô nào thèm để ý đến tôi, bây giờ đột nhiên lại gặp số đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530390/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.