Ban đầu Đổng Kỳ Cương còn cố gắng quanh co chối cãi, bởi vì mấy thứ y đã dời đi thì Ủy ban kỷ luật cũng không điều tra được. Tiền mặt và vật phẩm quý giá, y đều có thể giải thích là do việc buôn bán mà có, những tặng phẩm là do bạn bè tặng... Nhưng khi Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tỉnh Thái Bác Thắng lần lượt đưa từng cái ảnh một về phía y, Đổng Kỳ Cương lập tức hiểu ra, theo bản năng y sờ lên vết thương trên trán, chán nản nói:
-Hóa ra... Các người đã sớm bắt đầu điều tra tôi. Ngày hôm đó hai tên trộm kia là do các người sai đi. Tôi muốn tố cáo các người xâm nhập nhà dân phi pháp, còn nữa, bọn họ còn đánh tôi rất ác độc...
Thái Bác Thắng nói:
-Tên trộm? Tôi không rõ ý anh, nhà anh bị trộm sao? Những thứ này là nặc danh gửi qua bưu điện đến Ủy ban kỷ luật thành phố Ngọc Minh đấy. Xem ra là anh gặp Trộm hiệp sỹ rồi.
Dưới sự trợ giúp của những hình ảnh này, Đổng Kỳ Cương khai báo tất cả tình huống nhận hối lộ của mình, đồng thời thú nhận ra cả những địa điểm mới mà y đã giấu chứng cứ, không khai cũng vô dụng mà. Nhà họ ba người đều bị bắt, tài khoản ngân hàng trong nước đều bị đóng băng, tài khoản nước ngoài cũng không dùng được, chi bằng tất cả đều khai báo để mong nhận được khoan hồng.
Vụ án tham ô nhận hối lộ của Đổng Kỳ Cương nhanh tới nhanh kết thúc. Dưới sự chỉ thị của Bí thư tỉnh ủy Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530353/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.