Rất nhanh két sắt đã bị vét sạch. Đổng Kì Cương đóng két lại, lấy từ trong chạn bát ra một cái bát lớn rồi đặt trên mặt đất. Y xem quyển bút ký làm việc của mình một lúc, rồi quyết định rút bật lửa ra, châm lửa đốt đi.
“Rầm…”, một âm thanh vang lên từ trên đỉnh đầu, Đổng Kỳ Cương kinh hãi ngẩng lên, chỉ thấy từ tủ âm tường có hai người bịt mặt chui ra. Bọn họ từ trên giáng xuống mà đánh Đổng Kỳ Cương, Đổng Kỳ Cương phản ứng cũng rất mau lẹ, bật dậy cầm dao chống trả. Nhưng Đỗ Long so với y còn nhanh lơn, tiện tay quơ lấy cái thớt gỗ bên cạnh giá dao, phang lên mặt Đổng Kỳ Cương.
“Tưng...”
Đổng Kỳ Cương tựa như cái bóng chày bị chày côn đánh trúng thẳng mặt, đầu y bị đẩy ngược về phía sau, cơ thể theo đà quán tính lao về phía trước. Kết quả là cả người y bay lên trời, sau đó nặng nề rớt xuống lăn trên mặt đất.
- Đã con mẹ nó luôn!
Đỗ Long vui vẻ cười nói. Gần đây có nhiều chuyện khó thở, phải nhẫn nhịn. Nay được đem cái thớt gỗ mà táng thẳng vào mặt người đường đường là Thành ủy ủy viên thường vụ, Trưởng ban tuyên giáo tỉnh ủy, đến nỗi ngã sóng xoài trên mặt đất, ngất lịm không biết sống chết thế nào, cảm giác của hắn như trút được cục tức, thư thái vô cùng.
Hạ Hồng Quân ngồi xổm xuống đưa tay sờ lên cổ Đổng Kỳ Cương một lúc, lại vạch mắt y ra xem, thở phào nhẹ nhõm nói:
- Anh xuống tay nặng quá, nếu mà đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530349/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.