Hành động vô cùng thân thiết của Đỗ Long khiến tâm tình Bạch Nhạc Tiên kích động. Cô “ừ” một tiếng, cầm tay Đỗ Long đưa lên mặt xoa xoa, nghẹn ngào nói:
- Anh lúc nào cũng quật cường như vậy, Trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy, Cục trưởng công an rất nghiêm sao? Vì sao anh không cho em về nói với ba em? Chỉ cần em mở miệng, bọn họ sớm đã bị song quy. (hành vi kỷ kuật trong nội bộ đảng, có hiệu lực luật pháp. Song quy khác với bắt giam ở chỗ, nó là hành vi kỷ luật của nội bộ đảng, còn bắt giam là hành vi luật pháp của hệ thống tư pháp)
Đỗ Long cười nói:
- Cái lời trẻ con này không có chứng cớ, thì dựa vào đâu mà song quy người ta? Đợi đến lúc có chứng cứ, em dù không muốn kinh động tới ba, nhưng anh cũng không muốn bỏ qua con đường quanh minh đến thẳng thành Rome, em vội gì?
Ngay lúc hai người chân thành dịu dàng nói chuyện, một bóng người đột nhiên hiện ra trước cửa sổ ở ngoài phòng bệnh. Cô ta vừa hay nhìn thấy hình ảnh Đỗ Long khẽ vuốt khuôn mặt Bạch Nhạc Tiên, nét u ám trên khuôn mặt cô ta nhanh chóng trắng bệch. Đỗ Long dường như cảm thấy được ánh mắt của người ấy, liền quay đầu hướng ra cửa sổ nhìn. Chỉ thấy Kỷ Quân San rưng rưng nhìn hắn, bốn mắt vừa giao nhau, Kỷ Quân San xoay người chạy...
- Quân San...
Đỗ Long hô lên một tiếng, vội vàng muốn xuống giường ngăn Kỷ Quân San lại, nhưng ngực hắn tự dưng nhói một cái, thân thể run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530347/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.