Sau khi tắt điện thoại, lòng Đỗ Long nhẹ nhõm đi nhiều. Đột nhiên điện thoại lại đổ chuông, Đỗ Long thấy kỳ lạ nhấc điện thoại lên xem, là điện thoại của Uẩn Cảnh Huy.
Uẩn Cảnh Huy nói:
- Đỗ Long, nghe nói cậu xuất viện rồi. Hiện tại không phải là cậu đang trên đường đi tính sổ với tên kia chứ?
Đổi lại nếu là năm phút trước thì hắn sẽ không biết nên trả lời anh ta vấn đề này thế nào, nhưng hiện tại hắn đã có dự liệu trước, nói:
- Uẩn Cảnh Huy, anh có thể quá coi thường tôi rồi, tục ngữ có câu “quân tử báo thù mười năm không muộn”, cái tôi có là lòng kiên trì.
Uẩn Cảnh Huy cười khổ nói:
- Tôi không phải có ý đó, tôi là đang quan tâm cậu thôi. Đám người này nhất định sẽ đặc biệt chú ý đến cậu, nói không chừng sẽ vẫn chờ cậu làm ra chút việc, haizzz… Người ta là con trai của Trưởng ban tuyên giáo Ủy viên thường vụ Thành ủy, chỉ cần y nắm được chút nhược điểm, vậy đã phiền phức lớn rồi.
Đỗ Long nói:
- Cái tầng quan hệ này tôi hiểu rõ, anh yên tâm đi. Tôi mới nhận được điện thoại cần tới sân bay đón bạn, nếu không có việc gì tôi tắt điện thoại nhé…
- Tên nhóc này…
Uẩn Cảnh Huy cười khổ một tiếng, dặn dò nói:
- Cẩn thận an toàn, chơi cho thoải mái hai ngày, tôi sẽ giúp cậu bắt tên hung thủ và kẻ chủ mưu kia nữa.
Đỗ Long không hề đi tới sân bay ngay, Hạ Hồng Quân cũng chưa mua được vé máy bay. Đỗ Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530327/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.