- Khoác lác!
Bạch Nhạc Tiên rất khinh thường lời nói của Đỗ Long:
- Anh có thể có biện pháp mới gì chứ, không phải là vỗ mông nghĩ ra cách chứ?
Đỗ Long cười nói:
- Thiên tài cho dù vỗ mông nghĩ ra biện pháp thì cũng hơn gấp mười lần kẻ ngốc nghếch, em không tin đúng không? Hôm nay nếu anh có thể thuận lợi tìm được hung thủ và bắt về, em sẽ nói thế nào? Có dám đánh cược với anh một lần không?
Bạch Nhạc Tiên xoay chuyển ánh mắt, dường như đang tính toán cái được mất, cuối cùng cô nói:
- Cược thì cược, tuy nhiên cơ sở đánh cuộc dựa trên manh mối anh tìm được, chứ không phải thông qua người quản lý mà tìm được manh mối khác.
Đỗ Long cười nói:
- Được, vậy đánh cược cái gì đây?
Bạch Nhạc Tiên ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
- Ai thắng có thể yêu cầu người thua làm một việc hoặc có thể nói một bí mật. Thấy thế nào, có dám đánh cược với em không?
Đỗ Long cười nói:
- Đây có gì mà không dám cược chứ, chỉ sợ đến lúc đó có người đổi ý thôi… Thẩm Băng Thanh, cậu cược hay không?
Thẩm Băng Thanh không hề dính vào, nói:
- Lần trước vẫn thiếu nợ cậu một việc chưa làm, tôi không dám đánh cược với cậu nữa rồi.
Bạch Nhạc Tiên ngẫm nghĩ một lúc thấy có chút không thích đáng, cô vội vàng bổ sung:
- Đồng ý thua cuộc. Tuy nhiên, bất luận là việc cần làm hay bí mật cần nói cũng cần phải phù hợp với tiêu chuẩn đạo đức.
Đỗ Long cười nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530305/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.