Chu mặt rỗ dĩ nhiên không phải là người tốt, nhưng cũng chưa ác liệt như Tưởng Cố Ninh nói. Theo như Đỗ Long được biết, Chu mặt rỗ tuyệt đối không bao giờ dây vào thuốc phiện, ngay cả đàn em của gã cũng không có ai được phép dính vào thuốc phiện cả, nhưng nhu cầu về vật phẩm này là rất lớn, ở Bạch Hoa này vẫn có không ít người đang bán, Chu mặt rỗ cũng mắt nhắm mắt mở cho qua mà thôi, Tưởng Cố Ninh nói như vậy là hơi quá rồi.
Đỗ Long cười nhạt một tiếng trước những lời vu oan của Tưởng Cố Ninh, tâm tư của thằng nhóc này Đỗ Long là người hiểu rất rõ. Từ ánh mắt đầu tiên khi y nhìn thấy Bạch Nhạc Tiên, ánh mắt của y không rời khỏi Bạch Nhạc Tiên quá năm giây. Đỗ Long định để cho Thẩm Băng Thanh ngồi gần Bạch Nhạc Tiên, nhưng không ngờ tên nhóc này lại cướp chỗ mất. Y bôi đen Chu mặt rỗ đơn giản là vì y muốn bôi đen danh dự của Đỗ Long, bởi vì người mù cũng nhận ra được, mối quan hệ giữa Bạch Nhạc Tiên và Đỗ Long có thể không đơn giản như bọn họ nói. Tưởng Cố Ninh muốn theo đuổi Bạch Nhạc tiên thì đầu tiên phải đánh gục Đỗ Long trước đã.
Đỗ Long không muốn bắt bẻ lại, Bạch Nhạc Tiên kinh ngạc nói:
- Chu mặt rỗ có liên quan đến thuốc phiện ư? Chính trị viên Tưởng có nhầm không vậy? Sao năm ngoái tôi lại nghe thấy gã có mấy thuộc hạ dính vào buôn bán thuốc phiện, nhưng chưa kịp bán thì đã bị gã chặt đứt hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530276/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.