Trời vừa rạng sáng, Đỗ Long và Lâm Nhã Hân ôm nhau ngâm trong bồn tắm. Hai người không định nói gì, chỉ là muốn hưởng thụ cảm giác ấm áp kề cận trong yên tĩnh.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu rồi, Lâm Nhã Hân đột ngột thì thầm:
- Đỗ Long, cậu đúng là tên khốn kiếp không hơn không kém!
Đỗ Long cười hà hà:
- Đàn ông không xấu thì phụ nữ không yêu, chị không thích tôi giở trò xấu với chị à?
Lâm Nhã Hân đánh bàn tay đang táy máy trước ngực cô, liếc nhìn Đỗ Long đầy vẻ trách móc, cô nói:
- Chẳng phải cậu muốn tôi nói ra hai chữ “thích lắm” đó sao? Còn lâu tôi mới nói.
- Vấn đề là chị đã nói rồi đó thôi.
Tay Đỗ Long nhẹ nắn đôi thỏ ngọc của cô thành nhiều hình dạng. Bất chợt Lâm Nhã Hân cảm thấy phần dưới bụng của mình bị một vật cứng đâm phải, cô đưa tay ra sờ thử. Chỉ thấy vật trong tay nóng như lửa, cô giật mình, kinh hoảng nói:
- Đồ xấu xa, sao lại dựng lên rồi, mới kết thúc lại có thể bắt đầu nhanh vậy ư?
Đỗ Long cười nói:
- Nếu không thế thì sao có thể liên tục giở trò với chị? Nói thật với chị, tôi đã tu luyện qua thuật song tu của Thải Âm Bổ Dương đấy, cho nên tôi càng làm thì càng sung. Thế nào, sợ rồi à?
Lâm Nhã Hân còn lâu mới tin lời xàm của hắn. Dù gì hiện giờ tinh thần của cô rất tốt, không hề có cảm giác yếu ớt sau khi bị “hái hoa” trong truyền thuyết. Thế nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530248/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.