Lâm Khai Thái, Sở Vân Phi, Dương Khánh, ba tên ăn chơi trác táng này chán nản bỏ đi. Đỗ Long nói với Uẩn Cảnh Huy:
- Sếp Uẩn, tôi xin lỗi, tôi thật tình không cố ý.
Uẩn Cảnh Huy thầm nghĩ cậu không dạy dỗ chúng mới là chuyện lạ, nhưng y không trách Đỗ Long. Chỉ cần là đàn ông, nếu gặp phải chuyện như vầy, sẽ không có ai đi giảng hòa với đối phương, ngoại trừ bọn ẻo lả ra. Uẩn
Cảnh Huy khoát tay, giống như thể xua mấy con ruồi phiền phức, nói:
- Quan tâm chúng làm gì, cũng may chưa mang thức ăn lên, đừng để chúng làm hỏng rượu thịt của chúng ta. Tiểu Vương, nói nhân viên phục vụ có thể mang thức ăn lên được rồi.
Sau khi tiểu Vương rời đi, Uẩn Cảnh Huy buồn bực nói:
- Đỗ Long, nếu cậu biết chúng đang giở trò, tại sao cậu không tóm cổ tên Dương Khánh đang chụp lén trong vườn hoa? Chẳng lẽ trước khi chuyện xảy ra, cậu và bạn gái đã định liệu trước rồi à?
Đỗ Long cười nói:
- Không có, bắt hắn tại chỗ cũng vô dụng. Chúng cũng sẽ nghĩ cách khác đến hại tôi. Tôi cũng chẳng nói với bạn gái, bây giờ cô ấy đang giận, bởi vì lúc nãy bắt điện thoại tôi nói tôi đi cửa hàng, sếp cũng nghe thấy rồi đó.
Uẩn Cảnh Huy cười ha hả nói:
- Cậu đã biết đây là âm mưu sao không nói thật với cô ấy?
Đỗ Long nói:
- Tôi muốn cô ấy ghen, đau lòng một chút, nếu không thì cô ấy sẽ xem tôi như không khí, cái này gọi là rèn luyện độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530226/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.