Đi tới trước đội đặc công, Hoàng Kiệt Hào giới thiệu với Đỗ Long:
- Vị này là đội trưởng trung đội đặc công quận Tây Sơn Hoàng Hải Hùng, năm trăm năm trước là người một nhà với tôi, hôm nay y được sự đồng ý của anh Liễu phát động trung đội đặc công tới đây, xem như nể mặt anh và cô Bạch nha. . .
Hoàng Hải Hùng vốn muốn phái người vào lục soát một chút, tuy nhiên Đỗ Long một lòng cam đoan bên trong không có kẻ bắt cóc, Hoàng Hải Hùng không còn gánh nặng trong lòng, bởi thanh danh của Bạch tiểu thư quan trọng hơn cho nên không có một mực xông vào. Hoàng Kiệt Hào vừa giới thiệu, Hoàng Hải Hùng liền nói ngưỡng mộ Đỗ Long đã lâu, cũng không biết hắn đảm nhiệm chức vụ gì, chỉ biết Đỗ Long rất có danh tiếng trong ngành công an.
Hoàng Hải Hùng nói:
- Anh tự mình tiến vào đây sao? Chúng tôi phát hiện trên tường có vài vết chân đạp, thân thủ không tệ đâu. Anh mang theo thức ăn cho chó bên mình sao? Con chó săn kia có tính cảnh giác không tệ, nó tại sao không cắn khi anh tiến vào?
Đỗ Long cười nói:
- Tôi là người khá hung dữ, vừa trừng mắt đã khiến con chó kia cụp đuôi chạy đi.
Hoàng Hải Hùng nghe vậy liền cười cười, hắn không hỏi thêm, chỉ vỗ vỗ vai Đỗ Long, nói:
- Đội đặc công chúng tôi hàng năm đều tuyển người, anh có hứng thú có thể nói với tôi một tiếng, tôi sắp xếp bài khảo sát cho anh. Với thân thủ của anh ở đội hai luyện tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530202/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.