Chương trước
Chương sau
Trở lại Phòng công an quận Bạch Hoa, Lục Hồng Quảng lập tức tổ chức thảo luận nghiên cứu tình tiết vụ án.
Đỗ Long dẫn Bạch Nhạc Tiên đến văn phòng trung đội hình sự, sau đó liền vội vàng đi tới phòng họp. Hội nghị đã bắt đầu, may mắn hắn là thành viên mới, căn bản không có phần dự thính, chỉ có thể đứng ở cửa lắng nghe, cho nên không khiến mọi người chú ý.
Khi Đỗ Long tiến vào, một cựu công an đang đọc diễn văn, y chính là phó tổ trưởng tổ chuyên án Tiết Chấn Hoa của vụ án giết người phanh thây liên hoàn, y là trung đội trưởng khu hình sự trung đội một Ngọc Long. Thời điểm sáu năm trước một vụ án mạng giết người phân thây xuất hiện ở khu Ngọc Long, y vẫn theo đuổi vụ án này, hết sức quen thuộc với tình tiết vụ án.
Mấy năm nay Tiết Chấn Hoa phân tích tình hình vụ án giết người phân thây vô cùng thấu triệt, còn làm rất nhiều phân tích đối lập. So với vụ án mấy năm trước, không khó nhận ra hung thủ càng lúc càng lớn mật, thủ pháp gây án cũng càng ngày thuần thục. Tiết Chấn Hoa còn đưa ra khái niệm tuần hoàn, bởi bốn khu vực lớn tại thành phố Ngọc Minh lần lượt xảy ra án mạng, sáu năm trước đây đã trải qua một vòng tuần hoàn, năm trước khu vực Ngọc Long vừa mới phát sinh vụ án phân thây, năm nay đến lượt quận Tây Sơn, giống như vòng trình tự trước kia. Tiết Chấn Hoa tiên đoán nếu như không thể bắt hung thủ kịp thời, như vậy năm sau vụ án phân thây sẽ xuất hiện tại khu Nam Cương, năm sau nữa sẽ là quận Bạch Hoa.
Tiết Chấn Hoa tiên đoán khiến trong lòng mọi người đều nặng nề, chỉ có điều khi Tiết Chấn Hoa nói xong mọi người vẫn vỗ tay hoan hô.
Tiếp đó đến lượt Hoàng Kiệt Hào giảng giải manh mối phát hiện được tại hiện trường ngày hôm nay, quan trọng nhất là vài điểm Đỗ Long đã nói qua, tuy nhiên Hoàng Kiệt Hào vẫn đưa ra một số điểm mới.
- Hung thủ đã gây án sáu năm, sáu người chết đã điều tra rõ thân phận bốn người, trong đó người chết đầu tiên không thể điều tra ra lai lịch, năm người chết sau đó điều tra rõ thân phận bốn người đều là khách du lịch tới thành phố Ngọc Minh, thời gian bạn bè bọn họ trình báo mất tích và thi hài xuất hiện ít nhất chênh lệch từ nửa tháng trở nên…
- Tuy rằng thi thể bọn họ bị ngâm trong chất lỏng Formalin, nhưng chúng ta từng phát hiện vết buộc dây thừng trên mắt cá chân vài nạn nhân, điều này nói rõ bọn họ từng bị giam giữ thời gian dài, ngâm trong Formalin cũng không thể hủy toàn bộ dấu vết.
- Chúng ta từng suy đoán hung thủ sau khi bắt cóc nạn nhân cũng không vội vàng sát hại bọn họ, mà giam giữ bọn họ trong khoảng thời gian ngắn, bởi vậy có thể suy đoán hung thủ rất có thể sống độc thân, hoặc có không gian tương đối bí ẩn giam giữ nạn nhân, đương nhiên, hung thủ có thể không chỉ có một người. . .
- Năm nạn nhân đều là phụ nữ, thân cao chưa quá 1m65, dáng người mảnh khảnh, chính là bị giam giữ lâu ngày, bởi vậy chúng ta từng hoài nghi hung thủ có phương diện biến thái nào đó, nhưng nạn nhân ngày hôm nay đã làm thay đổi mọi phỏng đoán, bởi vì hôm nay nạn nhân chính là một người đàn ông trung niên, hơn nữa thủ đoạn của gã cũng không có lưu lại dấu vết dây thừng.
- Sở dĩ hung thủ lựa chọn nam giới, và không trói buộc nạn nhân, điều này rất có khả năng vì hung thủ có thủ đoạn khống chế tốt hơn, gã tự tin hơn so với trước đây, có cách phục chế mục tiêu nguy hiểm hơn, hơn nữa không cần dựa vào dây thừng khống chế nạn nhân. Tôi hoài nghi hung thủ đã có đồng bọn, hoặc trong tay gã có vũ khí uy hiếp cực lớn, thí dụ như súng! Có súng, một đứa trẻ cũng có thể dễ dàng giết chết một thanh niên trai tráng trưởng thành, có súng dĩ nhiên không cần dây thừng khống chế mục tiêu!
Nghe Hoàng Kiệt Hào phân tích xong, mọi người không khỏi chau mày, sát thủ liên hoàn đã đủ để mọi người kêu đau đầu rồi, nếu như trong tay y có súng, vấn đề càng trở nên nghiêm trọng.
Lục Hồng Quảng hỏi:
- Có thể điều tra ra thân phận người chết hôm nay hay không?
Hoàng Kiệt Hào nói:
- Vẫn chưa, dựa vào xét nghiệm pháp y suy đoán, nạn nhân hẳn là người có dòng máu người phương nam. Tôi hoài nghi nạn nhân không phải du khách từ bên ngoài tới, có thể là người công tác lưu động của tỉnh chúng ta đến thành phố Ngọc Minh, những người này có tính lưu động khá lớn, cho dù mất tích cũng không hẳn đã có người phát hiện tới báo án.
Hoàng Kiệt Hào đang muốn lên tiếng kết thúc, điện thoại di động đặt trên bàn của y đột nhiên rung chuông. Hoàng Kiệt Hào liếc mắt nhìn điện thoại, phát hiện chính là Đỗ Long gọi tới, y quay đầu nhìn Đỗ Long, Đỗ Long ra hiệu y nghe, Hoàng Kiệt Hào nhấc điện thoại đặt lên tai, chỉ nghe Đỗ Long nói cực nhanh:
- Dựa vào cánh tay có thể phán đoán nạn nhân không phải công nhân viên làm việc thông thường, trên bàn tay y không có vết chai, cánh tay được bảo hộ rất tốt, chỉ có điều trên cổ tay có dấu hiệu mài mòn, đây là dấu vết thường xuyên sử dụng máy tính lưu lại. Nếu như hung thủ có thể dễ dàng khống chế nạn nhân, liệu y có thể ép buộc nạn nhân gọi điện xin từ chức hoặc gọi điện cho người thân, trì hoãn thời gian bọn họ báo cảnh sát thậm chí không báo cảnh sát? Tôi cho rằng phải điều tra trong thành phố trong ba tháng gần đây những người đàn ông trung nhiên dùng điện thoại hoặc gửi thư tín xin từ chức, nếu như phát hiện sẽ có thể giảm bớt chút thời gian.
Hoàng Kiệt Hào nhanh chóng đưa ra quyết định, y lập tức thuật lại lời Đỗ Long đã phân tích. Đây đúng là một phương hướng có thể điều tra, vì thế Lục Hồng Quảng lập tức nhận định đề nghị này, và ngay tức khắc phân công nhiệm vụ này cho bốn trưởng phòng công an bốn quận.
Xét thấy hung thủ gây án theo thói cũ, hai ngày sau y rất có thể trong một tuần mang bộ phận thi thể ném vào thùng rác các nơi trong quận Tây Sơn. Lục Hồng Quảng yêu cầu quận Tây Sơn cam đoan tất cả camera trên đường phố đều vận hành tốt, cần thiết có thể trang bị thêm camera, nhất định phải theo dõi tất cả khu vực trọng yếu không lưu lại bất cứ góc chết nào. Đồng thời Lục Hồng Quảng tỏ ý liên hệ với cục Bảo vệ môi trường thành phố, tận lực kiểm tra thùng rác trên quận Tây Sơn mỗi giờ một lần, phát hiện hung thủ vứt bỏ bộ phận xác chết càng sớm càng tốt, tranh thủ theo sát bước chân hung thủ, đúng lúc bắt lấy gã.
Sau khi Lục Hồng Quảng tuyên bố tan họp mọi người đều rời đi, chỉ còn Đỗ Long cùng Uẩn Cảnh Huy và một số người khác gật đầu xem như chào hỏi. Sau đó hắn theo Hoàng Kiệt Hào về tới văn phòng, chỉ thấy Bạch Nhạc Tiên đang trong phòng làm việc chơi trò chơi tú lơ khơ trong máy tính.
Hoàng Kiệt Hào gọi những người thường đến hiện trường đến phòng họp nhỏ cùng tầng, đi thẳng vào vấn đề nói:
- Bốn năm trước tôi còn chưa làm đội trưởng, đêm khuya đột nhiên nhận được điện thoại tới hiện trường, ngày đó phát hiện chính là hai đoạn đùi của một cô gái… Tình cảnh lúc ấy vẫn hiển hiện rõ rành rành trước mắt, bốn năm trôi qua, hung thủ lại vứt xác trên quận Bạch Hoa chúng ta, lúc này đây quyết không thể để gã tiếp tục trốn thoát! Hiện tại tôi sắp xếp nhiệm vụ, trước khi bắt được hung thủ không ai được nghỉ phép, ngoại trừ lúc nghỉ ngơi cần thiết, mọi người nhất định phải liên tục làm việc, đây là địa bàn của chúng ta, chúng ta nhất định phải bắt được hung thủ trước những người khác! Mọi người có lòng tin không?
- Có!
Mọi người lớn tiếng trả lời, Hoàng Kiệt Hào tiếp tục nói:
- Có lòng tin là một chuyện, còn phải có hành động thực tế, có tư duy đầu óc mới được, mọi người đã xem rõ tất cả tư liệu vụ án này rồi chứ? Lãnh đạo để chúng ta tiếp tục điều tra, bất cứ lúc nào cũng có thể phối hợp với tổ công tác chuyên án, mọi người có ý kiến gì hãy nói đi, bất luận khả năng gì chúng ta đều phải thử một lần.
Ngụy Hưng Bang nói:
- Chúng tôi còn chưa kịp nhìn băng ghi hình, tôi cảm thấy đây là nhiệm vụ đặc biệt nặng nề, hẳn là phải mau xem hết băng ghi hình. Việc này hãy để tôi và Lưu Vĩnh An phụ trách, chúng tôi tranh thủ trước sáng ngày mai mang băng ghi hình về xem qua một lần, hy vọng có thể từ đó phát hiện manh mối.
Hoàng Kiệt Hào nói:
- Được, chuyện này để anh và Lưu Vĩnh An phụ trách, Đỗ Long có kiến nghị gì không?
Đỗ Long nói:
- Tôi không có kiến nghị gì, tôi muốn quay trở lại hiện trường xem qua một chút, vừa nãy thời gian quá gấp, hơn nữa người lại nhiều, căn bản chưa kịp xem kỹ hiện trường.
Hoàng Kiệt Hào nói:
- E là hiện trường sớm đã bị phá hư, tới đó cũng không nhìn ra điều gì… Anh và Thẩm Băng Thanh trước hết hãy theo tôi đến phòng khám nghiệm tử thi, xem có thể tìm ra đầu mối gì từ cánh tay cụt kia, sau đó anh hãy tới hiện trường.
Đỗ Long gật đầu, Hoàng Kiệt Hào nói:
- Mạnh Hạo có ý kiến gì không?
Mạnh Hạo lắc đầu nói:
- Tôi không có ý kiến gì, đội trưởng hãy trực tiếp phân công nhiệm vụ.
Hoàng Kiệt Hào nói:
- Hiện giờ đội hình sự chúng ta chỉ có thể cẩn thận tìm kiếm manh mối và chờ đợi, anh và Triệu Vũ Uy về nhà nghỉ ngơi trước, chúng ta không thể bị hung thủ làm kiệt sức, hãy mau chóng nghỉ ngơi lấy sức.
Mạnh Hạo nói:
- Về nhà nghỉ ngơi quá lãng phí thời gian, không bằng tùy ý tìm một chỗ nằm nghỉ một chút, dù sao tôi ở đâu cũng ngủ được.
Hoàng Kiệt Hào nói:
- Việc này tùy anh, cứ vậy đi, mọi người tự làm việc của mình thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.