Khi Đỗ Long luyện thuần thục khẩu tiểu liên Uzi, Hạ Hồng Quân cũng cầm súng chơi một hồi. Một xạ thủ cừ tới đâu nhưng khi tay cầm một khẩu súng mới cũng phải thích ứng một chút mới có thể bắn chuẩn được.
Sau khi mọi người đã chuẩn bị xong, cuộc tỉ thí đã bắt đầu. Chỉ thấy trên không đĩa bay bay loạn xạ, tiếng súng liên hồi. Những đĩa bay màu đỏ từng cái, từng cái một vỡ vụn trên không trung, thỉnh thoảng cũng có đĩa bay màu xanh vỡ vụn. Dù sao đĩa bay màu xanh cũng nhiều, hơn nữa cùng bay loạn cả ở ba đường bắn.
Chớp mắt mà mười lượt đã kết thúc, kết quả thống kê đã được đưa lên, Đỗ Long quả nhiên đứng cuối. Trong một trăm cái đĩa bay đó có mười cái màu đỏ, hắn đã bắn vỡ cả mười cái, nhưng đồng thời cũng bắn vỡ năm cái màu xanh, hơn nữa đã bắn hơn ba mươi lăm phát đạn. Xếp thứ hai cũng không phải là Hạ Hồng Quân, mà là Lữ đoàn trưởng Trương Liệt Binh. Anh ta cũng bắn nhầm một đĩa bay màu xanh, tốn mười sáu phát đạn.
Đứng đầu rõ ràng là Hạ Hồng Quân, hơn nữa chiến tích của anh ta khiến người ta kinh ngạc, chỉ thấy anh ta bắn vỡ mười đĩa bay màu đỏ mà không hề có lẫn màu xanh. Hơn nữa chỉ dùng mười viên đạn, mục sau cùng mới thực sự làm người ta kinh ngạc.
- Không phát nào trượt, quả thật là không phát nào trượt.
Hầu Đông Lai hét lên, sau đó quay đầu lại nói:
- Nhìn rõ chưa? Để xem ai còn dám nói tôi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530173/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.