Đỗ Long nhìn Hạ Hồng Quân nhịn không được cười lên, nói:
- Đừng giả vờ giả vịt nữa, trong khẩu súng kia hoàn toàn không có viên đạn nào.
Hạ Hồng Quân sững sờ, y cười lạnh nói:
- Cậu vốn chưa sờ qua súng, sao biết ở trong không có đạn?
Đỗ Long nói:
- Bởi vì tôi là Đỗ Long, bởi vậy tôi biết. Được rồi, tôi dám cho anh dùng súng chỉ vào đầu, trong trường hợp đó vẫn có thể tha cho anh. Anh bây giờ vẫn không chịu tín nhiệm tôi sao?
Hạ Hồng Quân sửng sốt một chút, cuối cùng đem súng nhét trở lại bao súng, y ngạc nhiên hỏi:
- Tại sao cậu tín nhiệm tôi như vậy?
Đỗ Long nhìn về phía dưới chân núi, nói:
- Không có bao nhiêu thời gian, chúng ta nói ngắn gọn nhé, bây giờ chúng ta nên tín nhiệm lẫn nhau rồi. Tôi là một người coi trọng nguyên tắc, sự việc đã nhận định tuyệt đối sẽ không dễ dàng từ bỏ. Tôi vẫn hi vọng anh có thể cùng tôi quay trở về. Đương nhiên, anh không muốn quay về tôi cũng có thể hiểu, ít ra anh phải để tôi mang súng về. Tôi muốn giúp anh, tôi muốn bắt Lý Võ Uy, còn muốn bắt những tham quan kia. Cho dù anh nói tôi là muốn kiếm công lao và thành tích hay là cái gì khác đều được, giúp tôi đồng thời cũng chính là giúp anh.
Hạ Hồng Quân gật gật đầu, nói:
- Lời này tôi tin, nói đi, cậu muốn tôi giúp cậu như thế nào?
Đỗ Long đưa tay ra nói:
- Trước tiên đem súng và đạn cho tôi.
Hạ Hồng Quân không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530144/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.