Thẩm Ngọc Khiết suy sụp nói:
- Tôi từ trong video lấy ra hai mươi lăm tấm ảnh, in ra rồi gửi cho Trương Hành theo đường bưu điện. Đúng rồi, mới gửi cách đây hai ngày thôi, nói không chừng ảnh chụp còn chưa tới tay Trương Hành đâu.
- Chỉ có hai mươi lăm tấm hình thôi sao?
Đỗ Long nghi ngờ nói.
Thẩm Ngọc Khiết nói:
- Ừ, tôi lấy ra mấy chục tấm hình, nhưng chỉ gửi hai mươi lăm tấm thôi, đều gửi cho Trương Hành rồi.
Đỗ Long cẩn thận quan sát sắc mặt của Thẩm Ngọc Khiết, hỏi:
- Hiện giờ inte phát triển như vậy, vì sao anh không trực tiếp đem tất cả ảnh chụp và video gửi Trương Hành đâu này?
Thẩm Ngọc Khiết cười khổ nói:
- Tôi làm việc luôn cẩn thận, tôi biết nếu gửi trên mạng thì có thể tra ra được, nếu gửi theo đường bưu điện thì rất khó để tra ra được. Tôi cũng không có ý định đem tất cả giao một lần cho Trương Hành, vì thế...
- Anh thật đúng là hiểu rõ đạo lý “năng nhặt chặt bị” nhỉ?
Đỗ Long cười lạnh một tiếng, nói:
- Tạm thời cứ như vậy đi, nên cẩn thận miệng lưỡi một chút, nếu tôi phát hiện anh không thành thật điều gì, thì cứ hãy đợi đấy, hừ.
Thẩm Băng Thanh nhìn anh ủ rũ tiễn Đỗ Long đi về, nghi ngờ hỏi:
- Anh, có phải đã xảy ra chuyện hay không? Anh sao như người bị mất hồn mất vía vậy? Túi quần của Đỗ Long căng phồng, có hắn ta đã lấy cái gì đi rồi sao?
Khả năng quan sát Thẩm Băng Thanh quả thật rất tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530096/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.