Trưởng đồn công an Liêu Đông Thăng được thông báo vội vàng trở về đồn công an chủ trì công tác thẩm tra, vụ án trộm cắp kia đến nay làm cho tất cả mọi người rất rối rắm. Tuy bọn Đỗ Long không có chuyện gì lớn, hắn và Phùng Vi Ngũ đều bị thương, Liêu Đông Thăng bảo bọn họ đi bệnh viện kiểm tra xem sao, rồi trở về nhà nghỉ ngơi thật tốt, để tránh ảnh hưởng đến công việc sau này. Loại kỹ thuật thẩm vấn này bọn họ vẫn còn thiếu kinh nghiệm.
Sau khi rời khỏi đồn công an Đỗ Long lái xe đạp điện chở Phùng Vi Ngũ đi trên đường lớn, Phùng Vi Ngũ rất không thoải mái nói:
- Đỗ Long, cậu nói xem người là do chúng ta bắt được, dựa vào cái gì mà lúc thẩm vấn lại gạt chúng ta sang một bên chứ? Thật là không công bằng!
Đỗ Long cười nói:
- Thế giới này có bao giờ công bằng đâu? Tất cả mọi người phải tự mình lăn lộn nỗ lực hết khả năng, chúng ta kinh nghiệm còn ít, thì phải ráng chịu từ từ vậy, sẽ có ngày nổi danh thôi. Huống chi sếp Liêu cũng là vì muốn tốt cho chúng ta. Chúng ta bị thương phải đi bệnh viện không phải tốt hơn sao? Tóm lại người là do chúng ta bắt được, công lao lớn nhất nhất định chạy không thoát đâu.
Lời nói của Đỗ Long khiến trong lòng Phùng Vi Ngũ dễ chịu hơn một chút, hai người đi không bao lâu đã đến ven đường Thành Tây. Phùng Vi Ngũ giơ tay gọi taxi, y đi đến bệnh viện kiểm tra một chút, hỏi Đỗ Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530070/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.