<tbody>Edit: Tiểu HânBeta: Tiểu Hân</tbody>
Lúc này, Chris không biết từ khi nào đã xuống lầu, đứng ở bậc thang sau lưng ngài Ozbourn. Ánh mắt lạnh lùng của anh tràn đầy tức giận.
“Thư gì.” Rõ ràng là âm thanh của thiếu niên thế nhưng lại cực kỳ trầm thấp, làm tim người nghe phát lạnh.
George nhìn ngài Ozbourn, “Không có gì, cậu chủ. Chỉ là thư mời ông chủ dự họp thôi.”
Chris bước từng bước đến, nghiêng mặt đi, hiện rõ sự nghi ngờ sắc bén, “Thư gì.”
George cảm thấy khó thở.
“Là thư của cậu bé người Trung Quốc tên Lâm gửi cho con.” Ngài Ozbourn mở miệng.
“Ở đâu.” Chris đứng trước mặt Ozbourn, nhìn thẳng vào mắt hắn ta.
“Con là con ba, không thể có quan hệ với những người thuộc tầng lớp hạ lưu được. Họ không giúp con được gì, chỉ biết lấy một thứ nào đó từ con mà thôi.” Sự phẫn nộ của con mình không ảnh hưởng đến tâm tình ngài Ozbourn, hắn chậm rãi nâng ly, nhấp ngụm nhỏ cà phê.
“Tôi đã nói rồi, đừng nghĩ rằng ông có thể thao túng lựa chọn của tôi.” Giọng Chris lạnh thấu xương, bầu không khí thoang thoảng mùi thuốc súng.
George lui ra sau vài bước, cậu chủ là đứa con duy nhất mà ngài Ozbourn thừa nhận, ngài Ozbourn không hề quan tâm đến những đứa con riêng khác bên ngoài, chỉ thương yêu đứa con này, từ trường học đến cuộc sống cá nhân hoặc giáo viên đều cân nhắc rất kỹ lưỡng, thế nhưng đáng tiếc, Chris không chút tôn trọng ngài Ozbourn.
“Vì sao lại không thể?” Ngài Ozbourn cười nhạt, “Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-kiem-chi-phong/2845143/chuong-14.html