Khi Henry vừa trở về liền bắt gặp ngay gương mặt đầy khó chịu của Lãnh Tâm. Cậu ngồi trên ghế sô pha ở phòng khách, vừa thấy hắn bước vào liền trừng mắt nhìn, có trời mới biết cậu đã khó chịu như thế nào khi nhìn thấy những món ăn trên bàn bị mang đi đổ.
Lúc đó cậu thực sự rất thắc mắc, không hiểu vì sao người làm lại mang nó đem đi trong khi cậu vẫn còn đang dùng bữa. Đến khi hỏi lại Anna thì cậu mới biết rõ lí do, hóa ra là vì hắn biết những món đó không hợp khẩu vị của cậu nên đã sai người dọn xuống, còn nói rằng sẽ đích thân trở về nhà nấu cho cậu ăn.
Ủa rồi làm vậy chi? Lãnh Tâm đâu có mượn đâu, những món ăn đó cậu vẫn có thể ăn được mà!
"Sao vậy? Không vui sao?" Henry vừa vào nhà vẫn còn chưa hiểu chuyện gì đã phải hứng chịu cái trừng mắt đến từ cậu thì ôn nhu hỏi.
Lãnh Tâm không đáp, cậu chỉ hừ lạnh một tiếng rồi xoay người bước lên trên phòng. Sự khó chịu ấy dường như còn được cậu thể hiện qua những bước chân, vừa đi cậu vừa giậm chân thật mạnh xuống sàn nhà tạo nên một loạt âm thanh khiến người nghe phải khó chịu.
"Em ấy bị sao vậy?" Henry khó hiểu quay sang nhìn Anna hỏi.
Nàng cung kính đáp: "Cậu chủ đang tức giận thưa ông chủ."
"Tức giận? Nhưng tại sao?"
"Chẳng phải là do ngài hay sao? Nếu như không phải do ngài sai chúng tôi dọn tất cả những món ăn ấy đi thì cậu ấy cũng đâu có khó chịu đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-hong-nam-ay/312166/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.