Trong tích tắc, mọi thứ xung quanh bỗng trở nên im ắng đến lạ thường.
Lãnh Tâm cùng Henry mắt đối mắt nhìn nhau cho đến khi Lãnh Tâm tỉnh táo hẳn. Cậu cười gượng gạo, gãi gãi đầu nói: "A xin lỗi!"
Lãnh Tâm có một thói quen rất lạ, sau khi ngủ dậy cậu thường quên đi rất nhiều chuyện đã xảy ra trong ngày hôm qua trừ khi nó là một chuyện gì đó gây ám ảnh rất lớn đối với cậu nếu không thì sẽ giống như bây giờ.
Henry mặc dù có chút hụt hẫng khi bị cậu lãng quên trong một thời gian ngắn nhưng hắn không thể hiện bất kỳ cảm xúc nào ra ngoài, chỉ gật đầu một cái rồi cùng cậu bước xuống cầu thang.
Bích Tuyền lúc này cũng đã nấu nướng xong xuôi rồi, cô bắt đầu bày dọn những món ăn lên trên bàn trông rất đẹp mắt.
Cô nhìn về phía hai người Lãnh Tâm nói: "Vào ăn thôi mấy đứa, bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi!"
"Vâng." Lãnh Tâm nhanh chóng chạy lại bàn ăn, không quên nắm lấy tay của Henry kéo hắn chạy đi cùng.
Hắn có chút bất ngờ trước hành động của cậu nhưng cũng không hề lộ ra bất kỳ sự phản kháng nào, để cho cậu kéo đi.
Mọi người cùng ngồi vào bàn dùng bữa, Henry tuy chỉ mới bắt đầu sử dụng đũa cách đây không lâu nhưng bây giờ hắn cũng đã có thể sử dụng thành thục không khác gì người Châu Á các cậu.
Lãnh Tâm vì thế không nhịn được mà khen một câu: "Henry anh đúng thật là giỏi nha, học cách dùng đũa cũng nhanh thật."
Nghe được lời khen đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-hong-nam-ay/278343/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.