Hạng Dương thong thả đi xuống lầu, sau đó đứng ở ngoài khoảng sân ngoài cổng, thỉnh thoảng lại nhìn quanh. 
Ông chủ Triệu đang cầm chổi quét sân thấy thế bèn vừa quét rác vừa hỏi: “Cảnh sát Hạng, anh đứng đây xem gì vậy? Buổi tối muốn ăn gì, tôi làm cho mọi người?” 
“Không cần phiền vậy đâu!” Hạng Dương xua tay: “Tôi đứng chờ đồng nghiệp thôi.” 
“Đồng nghiệp?” Mắt ông chủ Triệu sáng lên: “À, mọi người hẹn nhau đi du lịch à? Anh xem, các anh giúp tôi kinh doanh đến vậy, tôi cũng không biết làm sao cảm tạ. Sao này mọi người cứ đến đây, tôi nhất định sẽ giảm giá!” Nói đến đây ông ta lại hỏi tiếp: “Còn bao nhiêu người nữa vậy? Không biết chỗ tôi có đủ phòng không nữa.” 
“Không nhiều, khoảng 4, 5 người thôi.” Hạng Dương cười như không cười. 
“Vậy tốt rồi, vậy tốt rồi.” Ông chủ Triệu cất cái chổi vào góc tường, chùi hai tay vào tạp dề rồi quay người đi vào nhà: “Tôi đi dọn dẹp lại phòng.” 
Không ngờ vừa đi nửa bước đã bị Hạng Dương ngăn lại. Họ cùng đúng trước cổng nói chuyện phiếm, từ viên ngói trên mái nhà đến tổ chim dưới hiên, từ con đường rải đá trước cửa đến đàn kiến trong cống. Đến khi nói khô cả cố thì cuối cùng một chiếc xe cảnh sát cũng chạy đến trước mặt họ. 
Sau khi xe cảnh sát dừng ở ngoài cổng, ông chủ Triệu thấy có vài người vẫn đang mặc cảnh phục liền mở miệng than thở: “Không phải chứ… Anh cảnh sát, mọi người vừa tan làm sao? Sao lại ăn mặc hoành tráng thế này, đúng là dọa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-hon/213439/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.