Thỉnh thoảng, Hứa Vĩ Tùng lại nghĩ ra trò để chọc tức Bạch Ngạn Lâm, hoặc là tìm đến gây sự với cậu. Có lần, Khải Ân vì bạn thân nên ra mặt bênh vực, nhưng anh chỉ nói chuyện lịch sự. Hứa Vĩ Tùng từ trước đến nay chỉ quen động tay động chân, liền đấm vào mặt của Khải Ân mội cái. Một điều hắn không ngờ đến, hắn đang làm cho ngọn núi lửa trong lòng Khải Ân.
Giờ ra về, đang đi trên đường, Hứa Vĩ Tùng lại chạm trán Khải Ân. Cậu nghiến răng nói:
"Con mẹ mày! Dám đánh tao, mày tới số rồi!"
Hứa Vĩ Tùng và Khải Ân lao vào đánh nhau túi bụi. Mặc Quân nhìn thấy khung cảnh hỗn loạn, cũng chạy vào kéo Khải Ân ra, nhưng lại bị Hứa Vĩ Tùng níu chân lại.
"Bỏ ra!" Mặc Quân đạp Hứa Vĩ Tùng ngã qua một bên, rồi quay sang nhìn Khải Ân, cả khuôn mặt của cậu toàn là vết bầm tím, khóe môi đang rỉ máu đỏ tươi. Trong lúc đang mò đứng dậy, Hứa Vĩ Tùng lại bị Mặc Quân đá một cú thật mạnh, hắn chỉ biết tức tối gào lên.
"Thằng điên!" Mặc Quân tặc lưỡi mắng Hứa Vĩ Tùng, rồi đưa Khải Ân trở về nhà.
Từ sau ngày hôm đó, Hứa Vĩ Tùng nếu gây sự với Bạch Ngạn Lâm, thì Mặc Quân sẽ là người can thiệp, còn Khải Ân đã thề nếu thấy mặt hắn nhất định sẽ xé xác hắn ra trăm mảnh. Mỗi khi thấy Mặc Quân, Hứa Vĩ Tùng liền bỏ đi chỗ khác, nhưng không có nghĩa là hắn dừng lại trò đùa của mình.
...
Điền Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-hoa-trong-mua/2567839/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.