Buổi sáng, ở căn tin, Bạch Ngạn Lâm ngồi ăn sáng cùng Lương Thiếu Phong và Điền Tử Du. Vừa ăn, cậu vừa lén nhìn anh, rồi lại nghĩ đến lời nói của Hứa Vĩ Tùng hôm qua. Cậu nói:
"Thiếu Phong, tớ muốn hỏi cậu điều này."
"Điều gì? Trông mặt cậu nghiêm trọng quá."
"Cậu có giấu tớ chuyện gì không?"
Lương Thiếu Phong chợt sững lại, anh nhìn chăm chăm vào ánh mắt của Bạch Ngạn Lâm.
"Đâu có, tôi đâu có giấu cậu chuyện gì." Anh lắc đầu lia lịa.
"Ngạn Lâm, sao cậu hỏi vậy?" Điền Tử Du thắc mắc nhìn Bạch Ngạn Lâm.
"Không có gì..." Cậu cúi mặt ăn tiếp phần cơm của mình.
Bạch Ngạn Lâm cảm nhận thấy Lương Thiếu Phong không hề nói dối cậu. Hứa Vĩ Tùng có lẽ vì chuyện của anh nên tìm cách chia rẽ. Cậu tự hứa với lòng rằng sẽ không gặp lại tên đầu gấu kia nữa. Hắn nói là thích cậu, đúng là nhảm nhí.
Cứ tưởng mọi chuyện đến đây là kết thúc. Nhưng đến lúc ra về, Lương Thiếu Phong và Hứa Vĩ Tùng lại đứng ở cổng trường đối mặt nhau. Bạch Ngạn Lâm chạy nhanh đến xem tình hình.
"Để tao xem mày đóng kịch đến đâu." Hứa Vĩ Tùng hét lớn.
"Mày định làm gì? Đánh tao à?" Lương Thiếu Phong cũng không chịu thua.
"Được thôi, có bản lĩnh thì chiều nay chúng ta gặp nhau ở trên đồi, không gặp không về." Hứa Vĩ Tùng hăng hái đề nghị.
Lương Thiếu Phong liền gật đầu nhận lời. Bạch Ngạn Lâm bước đến.
"Hai người lại như vậy, xảy ra chuyện gì?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-hoa-trong-mua/2567835/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.