Hiểu Tâm bước vào cổng trường, cảm giác bối rối và lúng túng vẫn còn hiện rõ trên khuôn mặt. Cô cố gắng tập trung vào những bước đi của mình, nhưng tâm trí lại không ngừng nghĩ về những hành động táo bạo của Mộ Hàn. Mỗi lần nhớ lại cái hôn nhẹ lên trán và má, tim cô lại đập nhanh hơn, má càng thêm ửng đỏ.
Cô bước vào lớp học, tìm một chỗ ngồi quen thuộc gần cửa sổ. Ngồi xuống, cô cố gắng trấn tĩnh lại bản thân. Nhìn ra ngoài cửa sổ, Hiểu Tâm để ý đến những cành cây rung rinh trong gió và ánh nắng vàng rực rỡ. Tâm trí cô như lạc vào một thế giới riêng, nơi chỉ có cô và những cảm xúc lẫn lộn.
Hiểu Tâm tự hỏi tại sao mình lại phản ứng mạnh mẽ đến vậy trước những hành động của Mộ Hàn. Dù cô trách móc cậu vì hành động táo bạo, nhưng sâu thẳm trong lòng, cô lại cảm thấy một chút vui sướng và hạnh phúc. “Mình có nên thừa nhận tình cảm của mình dành cho Mộ Hàn không?”, cô tự hỏi. Ý nghĩ này khiến cô càng thêm bối rối.
Trong suốt giờ học, Hiểu Tâm không thể tập trung vào bài giảng. Những suy nghĩ về Mộ Hàn cứ lẩn quẩn trong đầu cô. Cô nhớ lại những lần cậu quan tâm, giúp đỡ mình, và những khoảnh khắc ngọt ngào mà hai người đã trải qua cùng nhau. Dường như Mộ Hàn luôn biết cách làm cô cảm thấy đặc biệt và quan trọng.
Khi tiếng chuông báo hiệu giờ nghỉ trưa vang lên, Hiểu Tâm quyết định đi ra ngoài hít thở không khí.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-hoa-no-trong-bao-to/3592071/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.