Sáng hôm sau, Mộ Hàn thức dậy trong cảm giác dễ chịu của buổi sáng tinh khôi. Ánh nắng mặt trời len lỏi qua khe cửa sổ, chiếu sáng cả căn phòng, làm cho mọi thứ trở nên tươi mới và rạng rỡ. Cậu cảm nhận được sự dễ chịu, khác hẳn với những ngày u ám trước đây.
Cậu bước ra khỏi giường, mở cửa sổ để hít thở không khí trong lành, tận hưởng những giọt sương mai còn đọng lại trên lá cây. Cảm giác nhẹ nhàng và bình yên từ buổi tối hôm trước vẫn còn đọng lại trong lòng cậu.
Sau khi rửa mặt và ăn bữa sáng đơn giản, Mộ Hàn ngồi xuống bàn, nhấp một ngụm trà nóng. Tâm trí cậu lạc vào những suy nghĩ về Hiểu Tâm. Cậu nhớ lại nụ cười rạng rỡ của cô dưới ánh đèn tối qua, ánh mắt đầy tình cảm và sự quan tâm mà cô dành cho cậu. Cảm giác ấy làm cho trái tim Mộ Hàn trở nên ấm áp hơn bao giờ hết.
Trên đường đến trường, Mộ Hàn không còn mang vẻ mặt cau có thường ngày mà thay vào đó là nụ cười rạng rỡ. Vương Triều và Khương Khải không khỏi ngạc nhiên trước sự thay đổi đột ngột này. Thậm chí, Mộ Hàn còn hào phóng mời họ ăn trưa, điều mà trước đây hiếm khi xảy ra.
Suốt cả buổi học, Mộ Hàn chìm đắm trong suy nghĩ về Hiểu Tâm. Nụ cười rạng rỡ của cô, ánh mắt đầy tình cảm và sự quan tâm mà cô dành cho Mộ Hàn khiến trái tim Mộ Hàn như lạc nhịp. Mộ Hàn thỉnh thoảng lại mỉm cười một mình, khiến Vương Triều và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-hoa-no-trong-bao-to/3592064/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.