Sau hai tiếng chờ đợi trong lo lắng, cánh cửa phòng cấp cứu cuối cùng cũng mở ra. Một bác sĩ bước ra từ bên trong, và cậu không thể giấu được sự lo lắng trên gương mặt.
Cậu hỏi thăm tình hình của cô với sự lo lắng rõ ràng trong giọng điệu. Bác sĩ nhẹ nhàng đảm bảo rằng tình hình của cô không đe dọa đến tính mạng. Vết thương không sâu và đã được xử lý kịp thời. Theo dõi và điều trị trong vòng một tuần, cô sẽ có thể xuất viện mà không có vấn đề gì.
Nghe tin tức từ bác sĩ, cậu thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy nhẹ nhàng hơn. Sau đó, cậu quyết định cho cô nằm tại phòng đặt biệt, nơi có đầy đủ tiện nghi và chăm sóc tốt nhất.
Sau một khoảng thời gian, khi thuốc mê dần tan hết, cơn đau nhói từ bụng làm cô tỉnh giấc. Cô nhăn mặt vì cảm giác khó chịu, và một tiếng kêu nhỏ thoát ra từ miệng cô. Mặc dù chỉ là một tiếng nhỏ, nhưng đủ để Mộ Hàn, người đang ngủ gục bên cạnh giường, tỉnh dậy.
Cậu đứng dậy, lo lắng hỏi: "Cô có sao không? Để tôi gọi bác sĩ." Với động tác quen thuộc, cậu đưa tay nhấn cái nút gọi bác sĩ trên giường bệnh của cô.
Sau vài phút, bác sĩ đến và tiến hành kiểm tra. Sau khi kiểm tra, bác sĩ bảo rằng không có gì phải lo lắng nữa.
Lúc này, cô quay sang hỏi cậu: "Cậu có sao không?"
Cậu tức giận mắng cô: "Cô đã ra nông nỗi này rồi mà còn lo cho người khác nữa hả?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-hoa-no-trong-bao-to/3592046/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.