Hiện tại nàng không biết bản thân là linh hồn hay cả thể xác đều xuyên qua đến đây, bởi vì người ở đây đều rất hảo mỹ a~, nàng nhất định phải xem chính mình lúc này là cái dạng gì, nàng nhớ xem tiểu nha hoàn vừa khi nãy kêu là.. Đúng rồi, kêu Lệ nhi.!
“Người kêu Lệ nhi, phải không?” thực ôn nhu hỏi.
“A! Tiểu thư người nhớ rõ nô tỳ? Người muốn làm cái gì? Để nô tỳ đi gọi nhị thiếu gia!”
Lệ nhi nghe đến nàng gọi tên thì cực kỳ hưng phấn mà thẳng giơ chân! Hết chỗ nói rồi… “Ta cái gì cũng chưa nhớ ra a~, chỉ là bọn họ vừa mới luôn luôn gọi ngươi là Lệ nhi a~.! Cho nên ta… Mới nãy thử gọi… chẳng lẽ ngươi không phải kêu Lệ nhi sao?” Nàng kiên nhẫn giải thích, thật là ngu ngốc a~!
“A… Nguyên lai là như vậy a…. Nô tỳ đã hiểu!” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lệ nhi sụp xuống. Nhìn kỹ, kỳ thật cô gái nhỏ nhắn này trí não để ở đâu!
“Lệ nhi, ngươi có thể hay không cho ta một mặt gương? Ta muốn nhìn xem bộ dáng của chính mình…..”
“Vâng, nô tỳ đi lấy ngay!”
Đúng xã hội cũ a~! Ngay cả một hảo hảo tiểu nữ hài nhi, cả ngày cứ như vậy mà “Nô tỳ” tiếng dài tiếng ngắn. Còn không phải đây là chế độ phong kiến mà ra sao!
“Tiểu thư!” Lệ nhi cầm gương, đi nhanh đến trước mặt nàng. Nàng xem xem… cùng với thời hiện đại của nàng không sai biệt lắm, xem ra làn da so với trước đây thì tốt hơn nhiều a~ Bất quá người trong gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-hi-vuong-phi/34500/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.