Cố Du hồi lâu mới tỉnh lại, kinh ngạc hỏi: "Trước đó không phải nói sẽ lấy bán đấu giá sao?"
"Chú đã giữ lại những thứ này, vốn hi vọng sóng êm gió lặng sau đó cho chị em hai con giữ để tưởng niệm, chuyện bây giờ đã giải quyết, không cần băn khoăn." Giọng Lâm Viện phát ra trầm thấp.
"Bây giờ con sẽ đi lấy chìa khóa," Cố Du dừng lại hồi lâu, "Chú Lâm, cám ơn."
Cô cảm ơn chân thành, dù sao việc đã đến nước này.
Lâm Viện không trả lời, nhất thời trầm mặc sau đó điện thoại bị cắt đứt âm.
"Chị muốn đi đâu?" Nhìn Vu Lập Dương nói chuyện điện thoại xong Nhan Tư Ninh vừa lúc nghe Cố Du nói đi lấy cái này.
"Chị đi về nhà cũ lấy ít đồ." Cố Du cảm giác như trút được gánh nặng.
"Cùng đi chứ," Nhan Tư Ninh suy nghĩ, "Thuận đường ăn cơm, sau khi trở lại đưa Lập Dương về nhà."
Cố Du gật đầu.
Vu Lập Dương vừa nghe phải đi chỗ mình chưa từng đi qua, hưng phấn lập tức muốn đi.
Hai người dẫn cậu bé hoạt bát lên chiếc Volkswagen Beetle của Nhan Tư Ninh, Cố Du đã biết tài lái xe của cô, quyết định tự mình lái.
Nhà cũ của Cố Du ở tiểu khu thị ủy, đều là nhà hai tầng nhỏ hiện đại, nhưng mà tương đối cũ kỹ, rất nhiều lãnh đạo đã không ở đây từ lâu, phần lớn là cán bộ về hưu. Phương Tranh nhập ngũ rồi giải ngũ sau đó đến Dương Cảng dưới sự an bài của chánh phủ vào đây, ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-gioi-mau-hong-phan/2012237/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.