Cố Du siết tay Từ Trạm, dùng từ ngữ đơn giản nhất nhanh chóng kể chuyện phát sinh.
Lông mày thưa sáng sủa củaTừ Trạm dần dần cau chặt, bàn tay chống đỡ sau lưng Cố Du, "Vô cùng đau đớn sao?"
"Tạm được," Cố Du bình thản nói, "Đều là vết thương nhỏ, chỉ có chân trái hơi đau."
Cuối cùng những lời này bất tri bất giác có ý làm nũng, sau khi Từ Trạm nghe xong đưa tay qua sờ, làm rất nhiều người liếc mắt. Mặt Cố Du giống như lửa đốt đánh tay của anh, "Anh có bệnh!"
Từ Trạm xác nhận tổn thương không lớn sau đó mới ngước mắt từ từ mở miệng: "Những ngày qua anh cảm giác mình bệnh không nhẹ."
Cố Du hơi giật mình, chợt đưa tay ôm anh sau đó cọ cọ mặt vào tây trang hơi cứng rắn trước ngực.
Tập đoàn an bài xe tới đón, Từ Trạm kêu tài xế lái xe về nhà, tự mình lái xe đưa Cố Du đi bệnh viện.
Vết thương của Cố Du thật không nặng, trên đùi bầm tím đều là máu ứ đọng hơi dọa người, nhưng trên căn bản không có đáng ngại, Cố Du vốn định tự giễu nói từ gả cho Từ Trạm sau đó dứt khoát có thể làm thẻ hội viên ở bệnh viện, nhưng nhìn mặt Từ Trạm âm trầm sắc mắt cô vẫn là nuốt lời nói trở vào.
Mãi đến khi về nhà, vẻ mặt Từ Trạm cực kỳ bình tĩnh như mặt biển lại bắt đầu khởi động sóng ngầm, anh không để ý Cố Du kiên trì phản đối, dám ôm cô lên thang máy, nhưng ôm kiểu công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-gioi-mau-hong-phan/2012218/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.