Bây giờ Cố Du mới hiểu được mục đích thực sự của Thẩm Mộ Thành.
Hắn vốn không phải muốn bắt cóc mình làm bùa hộ thân để trốn thoát khỏibiên giới, mà là dựa vào mình dẫn dụ Từ Trạm tới chỗ núi cao hoàng đế xa để ra tay lần nữa!
"Tại sao nhất định phải đối phó với TừTrạm?" Cố Du nhìn thẳng đôi mắt Thẩm Mộ Thành, mặc dù khó nén sợ hãitrong đáy lòng, nhưng biểu hiện vẫn là không kêu ngạo không siểm nịnh.Cô không dám yếu thế, cũng không thể yếu thế.
"Điều bí mật này để cho tôi trì hoãn." Nói tới cừu hận, Thẩm Mộ Thành chỉ mỉm cười.
Đây là một trong những buổi tối chịu đựng khó khăn nhất trong cuộc đời củaCố Du, cô và Thẩm Mộ Thành nằm ở trên một cái giường, mặc dù cô cố gắngtới mép giường cách xa hắn, nhưng không chỗ nào là không có hơi thở nguy hiểm vững vàng bao phủ cô.
Hôm sau, bọn họ tiếp tục lên đường.
Càng về phía Bắc nhiệt độ càng thấp, Thẩm Mộ Thành cho Cố Du mặc trang phụcleo núi đã chuẩn bị xong từ lâu, lúc cỡi còng tay ra, Cố Du gần như cảmgiác hai tay đã không thuộc về mình, cô thử cố sức muốn chạy trốn, lạibị Thẩm Mộ Thành nhẹ nhàng chế ngự.
Bàn về thể năng bàn về mưu trí, cô đều không phải đối thủ của người đàn ông trước mắt này.
Nhưng cô không cố làm gì như vậy mà cứ trơ mắt chờ Từ Trạm rơi vào cạm bẫy sao?
Khiến cô oán hận là, cơ thể dường như quen tiết tấu lái xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-gioi-mau-hong-phan/2012207/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.