Cố Du mở mắt ra trong đau đớn, chỉ thấy Từ Trạm đang bên cạnh cô, tất cả mệt mỏi đảo qua sáng rồi sáng, cô nắm chặt tay của anh, thấp giọng hỏi: "Đứa bé đâu?"
"Ở chỗ đó." Từ Trạm khẽ nhếch cằm, khối bầu dục kiểu như kén tròn khôngnhúc nhích trên giường nhỏ gần cạnh giường lớn, không hề nhìn ra là đứabé.
"Thật nhỏ..." Cố Du cảm khái thở dài.
"Cảm ơn em," Từ Trạm hôn lên trán Cố Du, "Cảm ơn em để cho anh được làm ba."
Cố Du chưa từng thấy Từ Trạm không chút nào khắc chế thâm tình chân thànhnhư vậy, nhất thời khóe mắt ướt át, hơi ngượng ngùng, "Anh nói lời nàygiống như tự mình em sinh đứa nhỏ..."
"Một mình em chịu đựng thống khổ." Từ Trạm vốn không dám nhớ lại cảnh tượng một ngày trước.
"Sau này anh không thể chạy được," Cố Du cười nói, "Anh làm ba ba có trách nhiệm to lớn!"
Cô nói xong mới ý thức mình gần như quên chuyện gì quan trọng, "Đúng rồi, là con trai hay con gái?"
"Cô gái." Từ Trạm cười cười.
"Quá tuyệt vời!" Cố Du hưng phấn đưa hai cánh tay ôm cổ Từ Trạm, "Nhất định giống như anh!"
Từ Trạm chưa bao giờ có tâm nguyện thỏa mãn tràn đầy trái tim, cuối hè gió nóng thổi bay rèm cửa sổ lay động cả phòng hoà thuận vui vẻ, giờ phútnày gia đình ba người nhưng vẫn là dáng vẻ của hai người, đứa bé chânchính thay đổi nhà này trong tương lai còn chưa mở mắt, như giấy trắngđang đắm chìm trong mộng.
"Tên? Tên gì tốt?" Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-gioi-mau-hong-phan/2012197/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.