Ráng chiều buông hoàng hôn đỏ thẫm. bên cánh đồng cỏ, một nam một nữ vui đùa bên nhau. Cười khúc khích.
Ánh mặt trời ngạo nghễ dần lui xuống, trăng thanh tao đã nhô lên dần dần. nhà nhà buông đèn trước sân, ngoài kia cảnh đêm càng náo nhiệt. vì nỗi Trung thu, không biết hai đứa nhỏ bên nhau bao nhiêu mùa trăng rồi nhỉ, vừa đủ thập.
“tiểu thư, xin chậm chân!” một nha đầu vừa hét vừa chạy theo đứa bé gái, chính là Mộ Diệt Vân-nữ tử nhà thừa tướng Mộ Hòa Nhân.
Dứt lời, giọng của thanh niên nhỏ tuổi vang lên:”muội ngoan đừng chạy nữa, ta dẫn đi ăn món ngon.”
Nữ tử nhỏ xinh liền lập tức quay đầu lại, nở nụ cười hồn nhiên của trẻ con chôn giấu sự mĩ miều:”hảo hảo, mau đến Phẩm Hương Trai!”
“Biết tiêu tiền của ca ca quá ha. -_-” lời nói xen chút hối hận nè:v
Quán ăn nổi tiếng nhất thành có khác, hai tầng lầu đã sớm chật kín người, đèn đuốc sáng trưng, mùi thức ăn thôi miên ai đó rồi!:v
Thái Thiên lựa một chỗ ngồi thoáng mát, có thể nhìn dòng người đi lại đong vui phía dưới. hôm nay hắn mặt hắc sắc(đen đó mí chế) nhưng vẫn không che nổi khí chất, dù tuổi mới 17. Diệt Vân thì khoác chu sắc(đỏ đó mí chế) càng làm nàng them rực rỡ. Thái Thiên chăm chú nhìn chậu hoa bên bậc của sổ, gió thoảng đưa hương thật là thơm a! tay không kìm chạm vào cánh hoa tím biết.
Cứ mãi thư thái mà chẳng để ý bên cạnh có người chảy cả dãi!:v nữ tử thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-dong-moc-anh/2519993/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.