Sáng sớm, Cố Bắc Kiều vừa mở mắt đã thấy tên ngốc đang ôm chặt mình, hai người nằm chen chúc nhau gần sát cửa sổ, chăn cuộn hết cả lên. Triệu Tiểu Phi nằm co rúm lại bên mép giường trông đến là tội nghiệp, thiếu điều lấy ga trải giường đắp.
Đồng hồ báo thức trên chiếc bàn cạnh giường điểm 7 giờ rưỡi sáng. Cố Bắc Kiều đẩy tên ngốc ra, hắn ngồi dậy duỗi người rồi xuống giường đi ra ngoài.
Bà Triệu còn đang đánh răng trong phòng tắm, bà vừa đánh răng vừa hỏi Cố Bắc Kiều: "Tiểu Phi dậy chưa con? Nó còn phải vào lớp nữa đấy."
Cố Bắc Kiều lắc đầu: "Để con gọi nó dậy." Rồi quay trở lại phòng ngủ.
Cố Bắc Kiều lắc lắc vai Triệu Tiểu Phi: "Dậy đi học thôi."
Mi mắt Triệu Tiểu Phi khẽ run lên, chẳng những không thèm trả lời mà mắt ngày càng nhắm chặt hơn.
Cố Bắc Kiều biết rằng nhóc nghe được nhưng cố tình nằm lì trên giường bèn lấy tay bịt mũi không cho nhóc thở.
Triệu Tiểu Phi nghẹn đến mức sắc mặt đỏ bừng, cuối cùng mở miệng ra để thở, nhóc chớp chớp đôi mắt to như mắt mèo bị dính ghèn cầu xin nói: "Anh Kiều cho em ngủ thêm một xíu nữa nha...?"
Cố Bắc Kiều tỉnh bơ từ chối: "Không được, cậu nên đi học thì hơn."
Triệu Tiểu Phi lăn qua trên giường một vòng, lăn từ mép giường đến bên tên ngốc, kéo chăn đắp lên người mình: "Em xin anh đấy anh Kiều, anh cho em ngủ thêm chút xíu nữa thôi."
Cái lăn của nhóc không may đụng trúng tên ngốc, cậu mơ mơ màng màng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-dong-hoang/221822/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.