Sáp nến rơi xuống phần thịt của quả anh đào, phủ lên phần vỏ đỏ mọng một lớp bóng óng ánh.
Ngọn nến chiếu bóng Tạ Tư Chỉ lên bức tường đầy tranh, đường nét gương mặt hắn được phác họa rõ ràng dưới ánh lửa màu cam, trong bóng tối lay động như bóng quỷ lại loang ra một chút trong trẻo.
Hứa Diên nhìn xuống, dưới ánh nến yếu ớt, sắc mặt hắn lộ vẻ mệt mỏi và bệnh tật.
Hắn thực sự không còn là Tạ Tư Chỉ của ngày xưa nữa.
Kiểm soát cảm xúc, giấu đi sự nông nổi khi kích động và sự lạnh lùng khi tức giận.
Nhưng Hứa Diên biết rõ đó chỉ là vỏ bọc, bản chất thật của Tạ Tư Chỉ chưa bao giờ thay đổi.
Nhìn thì có vẻ như hắn đang cho cô cơ hội lựa chọn, nhưng thực ra lại không hề có lựa chọn nào cả.
"Em nói, anh đã phá hủy cả đời em, giờ đây anh trả nó lại cho em."
Phía sau Hứa Diên treo một bức tranh sơn dầu.
Thiếu niên nằm trên cồn cát hoang vắng, trên bầu trời treo một vầng trăng, gương mặt Hứa Diên xuất hiện bên cạnh vầng trăng ấy.
Hắn nhìn bức tranh một lát rồi lại hướng mắt về ngọn nến: "Đây là lần đầu tiên anh thổi nến, hãy ước một điều đi."
Đêm tối sâu thẳm, căn phòng tĩnh lặng, trong không khí dịu dàng ấy lòng Hứa Diên cũng trở nên yên bình: "Đây là sinh nhật của anh mà."
"Sinh nhật của anh, em muốn ước gì thì ước, có gì mà không được?" Hắn cười.
Hứa Diên không ước gì nhưng Tạ Tư Chỉ cũng không ép: "Anh giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-dieu-rach-tinh-ha-phu-du/4667775/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.