Bùi Tễ Ngôn buông Hứa Diên ra.
Ánh mắt hắn dừng trên thiếu niên đứng dưới bức tường phủ đầy hoa nở rộ: "Tạ Tư Chỉ?"
Tạ Tư Chỉ uể oải đứng thẳng dậy.
Bộ sơ mi trắng cùng quần tây cắt gọn ôm lấy dáng người hắn, vẽ ra những đường nét thanh tú mà rắn rỏi.
Trên người thiếu niên toát lên một vẻ thản nhiên, xa rời bụi trần, như được phủ bởi làn sương mù màu mờ tối, thoải mái và không câu nệ.
Hắn đưa tay chỉnh lại cổ áo sơ mi, hàng khuy cởi lỏng, để lộ xương quai xanh đẹp đẽ cùng làn da trắng lạnh lẽo.
Cả trang viên tràn ngập những đóa hồng nở rộ.
Trong đêm tối, hương hoa hồng lan tỏa nồng nàn, màu sắc diễm lệ đến chói mắt.
"Tôi biết xen ngang vào cuộc trò chuyện của người khác là rất bất lịch sự." Tạ Tư Chỉ nhếch môi cười: "Nhưng nếu để hai người tiếp tục nói nữa, e rằng bữa tiệc này sẽ càng thêm náo nhiệt."
"Ý anh là gì?" Bùi Tễ Ngôn nhíu mày hỏi lại.
"Đừng dùng ánh mắt chính trực đó nhìn tôi." Tạ Tư Chỉ khẽ nghiêng ly, giọt rượu vang đỏ chưa từng chạm môi đã bị hắn tùy ý đổ xuống, thấm ướt những cánh hồng dưới chân: "Sao anh không quay lại bữa tiệc xem thử? Tạ Doanh Triều vốn ghét ồn ào, anh sẽ không thật sự cho rằng hắn tổ chức buổi tiệc này chỉ để xã giao đấy chứ?"
Bùi Tễ Ngôn đáp: "Tôi nghe nói là để thông báo chuyện liên hôn với Ôn gia."
Khóe môi Tạ Tư Chỉ cong lên nụ cười châm biếm: "Chỉ có những cậu ấm đơn thuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-dieu-rach-tinh-ha-phu-du/4667708/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.