🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Type: Taranee



Hai người ngồi đối diện với nhau. Xung quanh tăm tối bốn bề, xòe tay ra không nhìn thấy ngón. A bất chợt lên tiếng:



- Anh có trông thấy tôi không?



- Không thấy! – B nói.



A thở phào nhẹ nhõm rồi nói:



- Tôi cũng không thấy anh.



- Tôi không thấy anh mà anh lại trông thấy tôi thì chẳng phải đáng sợ lắm sao? – B nói.



- Nhưng… không đúng! Nếu anh đã không trông thấy tôi, sao lúc nói chuyện lại cứ nhìn chằm chằm vào tôi vậy? – A hỏi.



Vào cái đêm Cố Phán Phán bị hại, thì ở Ngọc Mễ Hoa Viên, Mễ Gia đang nằmtrên giường, một tay ghì vào cổ Phục Thực. Phục Thực nằm bên cạnh, mộttay ôm lấy bầu ngực mềm mại của Mễ Gia.



Khi ấy, đêm tối vừa bao trùm khắp nơi.



Mễ Gia nói:



- Phục Thực, trước đây khi chưa có mình ở bên cạnh, em sợ lắm. Có hôm emnghe thấy tiếng sói tru văng vẳng ngay ngoài cửa sổ, em sợ đến nỗi cảđêm không dám chợp mắt…



Phục Thực không đáp.



- Từ khi cómình, em yên tâm hơn nhiều. Nhưng có lẽ chỉ vì lần ấy mà sau đó em rấthay mơ thấy ác mộng. Mình có biết em mơ thấy gì không?



Phục Thực không đáp.



- Một con vật rất giống sói, nó cứ bám sau gót em, nó không vồ, cũngkhông cắn, chỉ lẳng lặng đi theo em như hình với bóng. Trong giấc mơ, em tìm mình khắp nơi nhưng chẳng thấy bóng dáng đâu…



Phục Thực không đáp.



- Đúng lúc nguy nan nhất

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-cua/3198387/quyen-2-chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cánh Cửa
Quyển 2 - Chương 10: Con ngươi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.