Một người kia đi làm bằng xe buýt tuyến số 8.
Nhưng anh ta và người tài xế tuyến xe số 8 này có chút xích mích. Để tránhmặt hắn, anh quyết định chuyển sang tuyến số 44 dù phải đi vòng xa hơnmột chút. Hôm ấy anh làm tăng ca, khi về nhà trời đã muộn lắm.
Bước lên xe, anh nhận ra rằng ngoài mình ra trên này chẳng còn một hànhkhách nào khác. Vừa ngồi xuống ghế, cửa xe đã đóng lại, nhưng xe khônghề lăn bánh.
Anh bước lên phía trước xem sao, người tài xế tiếntới chỗ anh, đúng là kẻ anh đang có xích mích, nhưng cơ thể hắn lại đang hóa thành hại. Hắn cười hỉ hả: “4 cộng 4 bằng 8, chào anh bạn cũ, chúng ta lại gặp nhau”.
Hôm ấy, khi gã nhà văn tổ chức buổi gặp mặt thứ hai tại trường đại học Tây Kinh, Cố Phán Phán và Du Huy cũng có mặt.
Lúc mới bắt đầu, hai chị em chỉ đi loanh quanh ngoài cửa, không vào hộitrường. Khi gã nhà văn kể về câu chuyện xảy ra trong kho đạo cụ, Cố Phán Phán chợt thấy lồng ngực thắt nhói. Cô biết đó là do Du Huy dàn dựng.Hai chị em cô chỉ là những kẻ thấp cổ bé họng, chẳng một con người nàotrong cái xã hội này sợ họ mà họ cũng chẳng đấu đá nổi với bất cứ ai. Vì thế, muốn báo thù, họ chỉ còn nước đóng giả làm ma quỷ…
Ngồi từ góc cô có thể nhìn thấy sinh viên trong hội trường, nhưng gã nhà văn thì bị che khuất.
Ngồi ngay giữa hàng đầu là một người đàn bà có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-cua/3198383/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.