Có người con gái thật tình, trái tim cô tan vỡ, mái tóc dài rụng dần cho đến khi không còn gì.
Cô căm hận kẻ đã tranh giành tình ái kia. Đêm ấy, cô đi mua một mái tócdài màu nâu đậm uốn lọn to bồng bềnh toan giả ma hù dọa tình địch…
Vê đến nhà, vừa đặt mình lên giường, cô liền nghe thấy một giọng nói thì thào kê sát bên tai: “Ai cho ngươi đội tóc của ta!”
Cô giật bắn cả người, nhìn quanh quất bốn phía xung quanh mà chẳng thấy một ai.
Cô nhỏm dậy chạy tới đứng trước gương, nhìn vào mái tóc giả trên đâu mình, cảm giác rờn rợn lâm râm trong người… Biết đâu nó đúng là được làm tửtóc thật. Chủ nhân của nó đang ở nời ngàn dặm xa xôi nào đó, cũng có thể đă yên giấc ngàn thu…
Cô gỡ nó xuống nhưng mãi không được. Côgiật mình nhận ra, mái tóc của người này đã đâm chân vào đầu cô. Côloạng quạng chạy tới một tiệm thẩm mỹ, khẩn cầu thợ cắt tóc cạo trọctoàn bộ.
Nhưng chỉ vài hôm sau, vẫn màu nâu đậm ấy, vẫn những lọn cong bồng bềnh ấy, mái tóc dài đã lại chơm chớm ngang vai! Tiếng nói nọ lại một lần nữa văng vẳng bên tai cô: “Ai cho ngươi đội tóc của ta!”.
Từ sau hôm giết người, ngày nào Du Huy cũng sống trong sợ hãi. Mỗi khi đingủ, cậu luôn mơ thấy những tường cao, lưới sắt, chó săn, xiềng xích…Cậu không biết đến ngày nào cảnh sát sẽ tống cậu vào giữa bốn bức tườngkín mít.
Bỗng nhiên, cậu nhớ cha mẹ biết mấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-cua/3198378/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.