Nhà xuất bản nọ vừa in được một lô sách mới.
Đêm ấy, người bảo vệ đang đi tuần tra quanh tòa nhà, thấy có căn phòng làmviệc giờ này hãy còn sáng đèn bèn đẩy cửa bước vào. Bác ta bắt gặp mộtngười đang miệt mài vẽ gì đó trên bìa cuốn sách mới bằng một cây bút mực carbon. Trông anh ta có vẻ mệt mỏi, vầng trán lấm tấm mồ hôi.
Nghe thấy tiếng mở cửa, anh ta ngoảnh đầu lại nhìn người bảo vệ với khuônmặt tái nhợt: “Các anh quên đóng khung đen cho tên của tôi, tôi đangphải sửa lại từng quyển đây này.”
Anh ta là tác giả, mới mất.
Truyện kinh dị được kể trên truyền hình còn tác phẩm viết được nhà xuất bảnphát hành, được phát tán trên mạng, được tải xuống đi dộng… đâu đâu cũng có bóng dáng gã nhà văn.
Từ sau hôm gã gặp “tiểu nhân”, một người biên tập già họ Trương bỗng nhiên qua đời vì tai nạn.
Ngày hôm sau, di thể người biên tập họ Trương được đưa đi hỏa táng.
Gã nhà văn vốn kỵ nhất là đi viếng đám ma của ai đó, nhưng đây lại là biên tập phụ trách cuốn Đã khuất gã mới xuất bản nên dù thế nào cũng vẫnphải có mặt.
Sáng hôm ấy, gã tới nhà tang lễ ở ngoại ô bằng chiếc Santana.
Gian đưa tiễn chật hẹp, bức di ảnh, đôi câu liễn và vòng hoa đen trắng…
Lúc nghi thức còn chưa bắt đầu, điện thoại của gã chợt đổ chuông. Một tinnhắn. Gã rút di động ra, dáo dác nhìn ngó bốn xung quanh rồi mở ra mộtcách dè chừng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-cua/3198348/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.